Một đêm qua đi, chuông điện thoại của Đường Mị đổ không ngừng, cô quen béng mất mình còn có hội nghị điện thoại. Mặt trời lên rồi, chiếu vào cửa sổ, rèm cửa tự động kéo ra, để lại một lớp rèm bằng lụa mỏng, ngăn không cho quá nhiều ánh sáng vào phòng. Trên chiếc giường lớn, hai tấm thân mềm mại, da thịt trắng nõn phát tán màu sắc mê người, ánh nắng mờ mờ chiếu lên, tỏa ra hương thơm như phấn hoa. Gần như cùng lúc hai cô gái mở mắt, thấy phía trước là người đáng lẽ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.