“ Tôn Tôn, bạn có biết trên đời này người tin tưởng vào năng lực của Diệp Tử nhất là ai không?” Tần An lấy gối của Tôn Tôn đặt vào tường, hai tay vòng ra sau gối lên, thoải mái nhìn cô: Tôn Tôn đã quen rồi, hoặc có thể nói là bất lực với Tần An rồi, y cứ tùy tiện lấy đồ của mình dùng, cảnh cáo rồi, tức giận rồi, chiến tranh lạnh cũng dùng rồi, được vài ngày là đâu lại vào đó, chỉ biết thở dài:” Tin tưởng nhất vào con mình tất nhiên là
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.