“ Cậu bảo phải làm sao?” Tôn Tôn tức giận nhìn Tần An, bây giờ là mùa đông, sàn gỗ rất lạnh, không thể để Tần An nằm dưới đất được, cô ân hận vì lúc nãy mềm lòng cho Tần An vào phòng, nếu nói xa hơn, ân hận từ cái ngày nhận lời Tần Hoài kèm cặp Tần An cơ: “ Hay là ... Hay là hôm nay Tần An ngủ ở đây ...” Diệp Trúc Lan mặt đỏ rực, hai ngón tay quấn vào nhau, chắc cảm thấy lời này của mình không ổn nên lí nhí bổ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.