“ Chị dâu, chúng ta thương lượng một chuyện.” Đường Mị hai tay đặt lên đầu gối, vỗ nhè nhẹ: “ Em cứ nói đi, đâu cần tỏ ra trang trọng như vậy.” Lý Thục Nguyệt cảm giác Đường Mị không chỉ thay đổi bề ngoài, mà bên trong cũng thay đổi: “ Chuyện của em và Tần An, em và cha mẹ Tần An, chị đừng quản. Chuyện của chị và Tần An, em cũng vờ như không biết.” Đường Mị nhìn thẳng vào mắt Lý Thục Nguyệt: “ Em có ý gì?” Lý Thục Nguyệt hơi run lên: Đường Mị cười nhẹ,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.