“ An Lạc ... Dì không ngờ Tần An không hiểu chuyện như thế ..” Lý Cầm mãi muốn nói lên lời, muốn đem hành vi lưu manh của Tần An đổi thành không hiểu chuyện, lại thấy một câu không hiểu chuyện làm sao mà đủ được, ý đồ thiên vị con trai quá rõ ràng, xấu hổ ho một tiếng:” Cái thằng khốn kiếp đó, đợi đấy gì đánh chết nó, trả lại công bằng cho cháu.” “ Không sao đâu ạ.” An Lạc cười gượng, hai bàn tay nắm chặt nhau, nước mắt hoen mi, dáng vẻ ngoan ngoãn
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.