Diệp Trúc Lan đang buồn chán gục mặt trên bàn, chẳng có tâm tình nào học tập, vừa thấy Tần An, hai mắt cong vút vô cùng đáng yêu. “ Mình cài then cửa bên trong rồi, mau vào đi.” Diệp Trúc Lan nhận lấy cặp sách của Tần An, nhỏ giọng nói:” Sau này nếu cửa sổ mở thì bạn cứ vào, nếu không mở, tức là có nguy hiểm.” Cô nhóc này tỉ mỉ lại cảnh giác, không đi làm điệp viên ngầm thật là tiếc. “ Bạn cũng hái hoa la đơn à?” “ Ừ mình hái từ trưa.” Diệp Trúc
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.