Mục lục
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



CHƯƠNG 174


An Diệc Diệp hơi khó hiểu. Cô làm vậy là vì anh, anh giận dỗi gì chứ?


An Diệc Diệp lên xe, Khúc Chấn Sơ sa sầm mặt không nói lời nào.


Anh đợi hồi lâu cũng không nghe An Diệc Diệp nói chuyện, liền liếc nhìn cô, thấy cô đang ngẩn người nhìn ra cửa sổ.


Ngoài đường vui lắm à?


Khúc Chấn Sơ hơi nhướng mày, trừng mắt nhìn con phố không có gì mới mẻ bên ngoài.


“Hai ngày nữa có bữa tiệc từ thiện.” Anh lên tiếng.


An Diệc Diệp quay đầu nhìn anh.


Khúc Chấn Sơ nói tiếp: “Cô chuẩn bị đi cùng với tôi.”


“Được.”


An Diệc Diệp suy nghĩ một hồi, lời nói của Dư Nhã Thiểm hiện ra trong đầu, cô do dự giây lát nhưng vẫn không nói ra.


Khúc Chấn Sơ thấy cô cau mày, còn tưởng cô đang lo lắng về buổi tiệc kia.


“Đến lúc đó cô đi theo tôi là được.”


Nói xong, anh lại liếc mắt nhìn An Diệc Diệp cố ý nói: “Bữa tiệc khiêu vũ này rất nghiêm ngặt, cô không được chạy lung tung, nếu bị đuổi ra ngoài, đừng nói là tôi đưa cô vào.”


An Diệc Diệp nghiêm túc gật đầu.


“Tôi biết, tôi sẽ đi theo anh.”


Rốt cuộc Khúc Chấn Sơ cũng hài lòng, nhấn ga chạy thật nhanh về biệt thự cổ.


Vốn An Diệc Diệp nghĩ Dư Nhã Thiểm sẽ tìm mọi cách liên lạc với Khúc Chấn Sơ nhưng không ngờ tối đó cô ta nóng lòng không đợi được mà tìm tới.


Sau khi quản gia nhận được tin liền báo cho Khúc Chấn Sơ biết.


Mấy ngày trước, Khúc Chấn Sơ đã ra lệnh không được tùy tiện cho Dư Nhã Thiểm vào nhà.


Hôm nay cô ta vừa tới liền bị chặn ngay từ cửa.


Khúc Chấn Sơ nhìn An Diệc Diệp khẽ nhăn mặt.


“Tôi ra ngoài xem thử.”


An Diệc Diệp nhìn anh đi ra ngoài, vừa định lên lầu thì đầu bếp nữ đột nhiên đi tới, kéo tay cô.


“Cô Tiêu.”


Cô ta ngượng ngùng nói: “Tôi có chuyện muốn nhờ cô giúp”.


“Chuyện gì?”


Đầu bếp đưa cô vào bếp, mở chiếc tủ bên cạnh.


“Đây là cậu chủ bảo người ta đưa tới.”


An Diệc Diệp nhìn vào, không ngờ bên trong tủ là một chậu cá đầy ắp.


“Cá?”


Cô ngạc nhiên nhìn, bên trong có hơn mười loại cá, đang bơi qua bơi lại trong nước.


“Anh ấy muốn ăn cá rồi sao?”


Đầu bếp nữ gật đầu, vô cùng rầu rĩ.


“Cậu chủ không ăn cá đâu.”


“Nhưng món cháo lần trước…”


Lần trước cô tiện tay làm cháo cá thái lát, rõ ràng Khúc Chấn Sơ đã ăn mấy bát.


CHƯƠNG 174


An Diệc Diệp hơi khó hiểu. Cô làm vậy là vì anh, anh giận dỗi gì chứ?


An Diệc Diệp lên xe, Khúc Chấn Sơ sa sầm mặt không nói lời nào.


Anh đợi hồi lâu cũng không nghe An Diệc Diệp nói chuyện, liền liếc nhìn cô, thấy cô đang ngẩn người nhìn ra cửa sổ.


Ngoài đường vui lắm à?


Khúc Chấn Sơ hơi nhướng mày, trừng mắt nhìn con phố không có gì mới mẻ bên ngoài.


“Hai ngày nữa có bữa tiệc từ thiện.” Anh lên tiếng.


An Diệc Diệp quay đầu nhìn anh.


Khúc Chấn Sơ nói tiếp: “Cô chuẩn bị đi cùng với tôi.”


“Được.”


An Diệc Diệp suy nghĩ một hồi, lời nói của Dư Nhã Thiểm hiện ra trong đầu, cô do dự giây lát nhưng vẫn không nói ra.


Khúc Chấn Sơ thấy cô cau mày, còn tưởng cô đang lo lắng về buổi tiệc kia.


“Đến lúc đó cô đi theo tôi là được.”


Nói xong, anh lại liếc mắt nhìn An Diệc Diệp cố ý nói: “Bữa tiệc khiêu vũ này rất nghiêm ngặt, cô không được chạy lung tung, nếu bị đuổi ra ngoài, đừng nói là tôi đưa cô vào.”


An Diệc Diệp nghiêm túc gật đầu.


“Tôi biết, tôi sẽ đi theo anh.”


Rốt cuộc Khúc Chấn Sơ cũng hài lòng, nhấn ga chạy thật nhanh về biệt thự cổ.


Vốn An Diệc Diệp nghĩ Dư Nhã Thiểm sẽ tìm mọi cách liên lạc với Khúc Chấn Sơ nhưng không ngờ tối đó cô ta nóng lòng không đợi được mà tìm tới.


Sau khi quản gia nhận được tin liền báo cho Khúc Chấn Sơ biết.


Mấy ngày trước, Khúc Chấn Sơ đã ra lệnh không được tùy tiện cho Dư Nhã Thiểm vào nhà.


Hôm nay cô ta vừa tới liền bị chặn ngay từ cửa.


Khúc Chấn Sơ nhìn An Diệc Diệp khẽ nhăn mặt.


“Tôi ra ngoài xem thử.”


An Diệc Diệp nhìn anh đi ra ngoài, vừa định lên lầu thì đầu bếp nữ đột nhiên đi tới, kéo tay cô.


“Cô Tiêu.”


Cô ta ngượng ngùng nói: “Tôi có chuyện muốn nhờ cô giúp”.


“Chuyện gì?”


Đầu bếp đưa cô vào bếp, mở chiếc tủ bên cạnh.


“Đây là cậu chủ bảo người ta đưa tới.”


An Diệc Diệp nhìn vào, không ngờ bên trong tủ là một chậu cá đầy ắp.


“Cá?”


Cô ngạc nhiên nhìn, bên trong có hơn mười loại cá, đang bơi qua bơi lại trong nước.


“Anh ấy muốn ăn cá rồi sao?”


Đầu bếp nữ gật đầu, vô cùng rầu rĩ.


“Cậu chủ không ăn cá đâu.”


“Nhưng món cháo lần trước…”


Lần trước cô tiện tay làm cháo cá thái lát, rõ ràng Khúc Chấn Sơ đã ăn mấy bát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK