CHƯƠNG 267
Khúc Chấn Sơ liếc nhìn chung quanh một vòng.
“Nếu là hợp tác thì bên kia sẽ chỉ lựa chọn phương án phù hợp hơn. Ngay cả khi nào thì Khúc Diên Nghị nhúng tay vào mà các người cũng không biết thì có bị cướp mất đơn đặt hàng cũng đừng lấy làm lạ.
Mọi người vừa nghe xong đều im lặng.
Lợi nhuận của đơn đặt hàng này không hề nhỏ, có ít cũng lên tới hàng trăm tỷ.
Như không lại bị người ta giật mất, ai mà cam lòng chứ.
Khúc Chấn Sơ giơ tay.
“Đưa kế hoạch của các người cho tôi.”
Một người vội vàng đưa lên một tập tài liệu,
Khúc Chấn Sơ đảo mắt, nhíu mày rồi quăng tập tài liệu xuống bàn.
“Đây là kế hoạch của các người sao?”
An Diệc Diệp sợ tới mức mở to hai mắt nhìn, rốt cục cô cũng hiểu được vì sao vừa rồi Chiết Lam hỏi cô có lớn gan hay không.
Sắc mặt Khúc Chấn Sơ nặng nề.
“Cái này có gì khác với cái lần trước hả? Ngoại trừ kích thước của lối vào và lối ra thì có gì thay đổi không?”
“Các người lấy ở đâu ra phương án này?”
Tất cả mọi người cúi đầu, không dám nói lời nào.
Đây là kế hoạch được lên từ năm ngoái, bởi vì hợp tác vui vẻ, cho nên bọn họ không có sửa đổi gì nhiều mà chỉ thay đổi một vài điều kiện cho có rồi cứ thế gửi qua.
Ban đầu mọi việc diễn ra tốt đẹp nhưng khi sắp ký hợp đồng thì bên kia lại bất ngờ đổi ý.
“Thế phương án của Khúc Diên Nghị đâu?”
Một người đưa lên một tập khác.
Khúc Chấn Sơ lật lật xong, sắc mặt lại càng khó coi hơn.
“Chả trách đối tác đổi ý. Các người hãy tự so sánh sự khác biệt giữa hai bản hợp đồng, rồi viết ra năm phương án khác nhau cho tôi.
Tất cả mọi người đều bàng hoàng và kinh ngạc ngước nhìn anh.
Khúc Chấn Sơ thản nhiên bắt đầu sự kiện tiếp theo.
“Một tháng sau, sản phẩm mới sẽ được tung ra thị trường. Các người đã nghĩ ra phương án khuyến mãi chưa?”
“Nghĩ ra rồi, nghĩ ra rồi.”
Mọi người vội vàng trình phương án của mình lên.
Sắc mặt của Khúc Chấn Sơ cuối cùng cũng đỡ hơn một chút, anh ấy nhanh chóng tích hợp ý tưởng của mọi người lại, đưa ra một kế hoạch và ngay lập tức áp dụng.
Chỉ trong một tiếng ngắn ngủi, Khúc Chấn Sơ đã giải quyết xong mấy chuyện liên tiếp.
Vừa ra khỏi phòng hội nghị, An Diệc Diệp liền thở phào nhẹ nhõm, thấy trên laptop của Chiết Lam đã ghi chép lại rất nhiều thứ.
Nhớ lại khi nãy Khúc Chấn Sơ chê kế hoạch không đáng một đồng, An Diệc Diệp không nhịn được hỏi.
“Bình thường Khúc Chấn Sơ cũng mở cuộc họp như thế à?”
Chiết Lam ngẩng đầu lên nhìn cô.
“Không.”
An Diệc Diệp vừa thở phào nhẹ nhõm, thì nghe thấy tiếng than thở của Chiết Lam: “Có lẽ là vì hôm nay cô Tiêu tới đây, nên Sếp Khúc đã dịu dàng hơn nhiều.”
Dịu dàng?
An Diệc Diệp trợn tròn mắt nhìn anh.
Nhưng Chiết Lam lại nói rất chắc chắn.
CHƯƠNG 267
Khúc Chấn Sơ liếc nhìn chung quanh một vòng.
“Nếu là hợp tác thì bên kia sẽ chỉ lựa chọn phương án phù hợp hơn. Ngay cả khi nào thì Khúc Diên Nghị nhúng tay vào mà các người cũng không biết thì có bị cướp mất đơn đặt hàng cũng đừng lấy làm lạ.
Mọi người vừa nghe xong đều im lặng.
Lợi nhuận của đơn đặt hàng này không hề nhỏ, có ít cũng lên tới hàng trăm tỷ.
Như không lại bị người ta giật mất, ai mà cam lòng chứ.
Khúc Chấn Sơ giơ tay.
“Đưa kế hoạch của các người cho tôi.”
Một người vội vàng đưa lên một tập tài liệu,
Khúc Chấn Sơ đảo mắt, nhíu mày rồi quăng tập tài liệu xuống bàn.
“Đây là kế hoạch của các người sao?”
An Diệc Diệp sợ tới mức mở to hai mắt nhìn, rốt cục cô cũng hiểu được vì sao vừa rồi Chiết Lam hỏi cô có lớn gan hay không.
Sắc mặt Khúc Chấn Sơ nặng nề.
“Cái này có gì khác với cái lần trước hả? Ngoại trừ kích thước của lối vào và lối ra thì có gì thay đổi không?”
“Các người lấy ở đâu ra phương án này?”
Tất cả mọi người cúi đầu, không dám nói lời nào.
Đây là kế hoạch được lên từ năm ngoái, bởi vì hợp tác vui vẻ, cho nên bọn họ không có sửa đổi gì nhiều mà chỉ thay đổi một vài điều kiện cho có rồi cứ thế gửi qua.
Ban đầu mọi việc diễn ra tốt đẹp nhưng khi sắp ký hợp đồng thì bên kia lại bất ngờ đổi ý.
“Thế phương án của Khúc Diên Nghị đâu?”
Một người đưa lên một tập khác.
Khúc Chấn Sơ lật lật xong, sắc mặt lại càng khó coi hơn.
“Chả trách đối tác đổi ý. Các người hãy tự so sánh sự khác biệt giữa hai bản hợp đồng, rồi viết ra năm phương án khác nhau cho tôi.
Tất cả mọi người đều bàng hoàng và kinh ngạc ngước nhìn anh.
Khúc Chấn Sơ thản nhiên bắt đầu sự kiện tiếp theo.
“Một tháng sau, sản phẩm mới sẽ được tung ra thị trường. Các người đã nghĩ ra phương án khuyến mãi chưa?”
“Nghĩ ra rồi, nghĩ ra rồi.”
Mọi người vội vàng trình phương án của mình lên.
Sắc mặt của Khúc Chấn Sơ cuối cùng cũng đỡ hơn một chút, anh ấy nhanh chóng tích hợp ý tưởng của mọi người lại, đưa ra một kế hoạch và ngay lập tức áp dụng.
Chỉ trong một tiếng ngắn ngủi, Khúc Chấn Sơ đã giải quyết xong mấy chuyện liên tiếp.
Vừa ra khỏi phòng hội nghị, An Diệc Diệp liền thở phào nhẹ nhõm, thấy trên laptop của Chiết Lam đã ghi chép lại rất nhiều thứ.
Nhớ lại khi nãy Khúc Chấn Sơ chê kế hoạch không đáng một đồng, An Diệc Diệp không nhịn được hỏi.
“Bình thường Khúc Chấn Sơ cũng mở cuộc họp như thế à?”
Chiết Lam ngẩng đầu lên nhìn cô.
“Không.”
An Diệc Diệp vừa thở phào nhẹ nhõm, thì nghe thấy tiếng than thở của Chiết Lam: “Có lẽ là vì hôm nay cô Tiêu tới đây, nên Sếp Khúc đã dịu dàng hơn nhiều.”
Dịu dàng?
An Diệc Diệp trợn tròn mắt nhìn anh.
Nhưng Chiết Lam lại nói rất chắc chắn.