Mục lục
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



CHƯƠNG 271


Khúc Chấn Sơ nhìn ông ta chạy một mạch vào trong thang máy, rồi mới quay đầu nhìn An Diệc Diệp.


“Tối nay đi theo tôi tới một nơi.”


“Nơi nào?”


“Tiệc nhà họ Nguyễn.”


Trước đây An Diệc Diệp cũng từng nghe qua về danh tiếng nhà họ Nguyễn, có thể nói là cả nước đều biết đến.


Mặc dù cô đã nghe qua rất lâu rồi, nhưng đây là lần đầu tiên tiếp xúc.


“Em đi được không?”


“Tất nhiên rồi.” Khúc Chấn Sơ đi ra phía sau bàn, thoải mái ngồi xuống, rồi kéo cô ngồi lên chân mình.


“Khoảng thời gian trước gia chủ nhà họ Nguyễn qua đời, nên gia chủ đời mới kế thừa, dựa theo truyền thống phải tổ chức tiệc, người có mặt mũi ở Thủ đô đều tới tham dự, có thể so bì với quốc yến.”


“Vậy em có cần chuẩn bị quà gì không?”


“Không cần chuẩn bị gì cả.”


An Diệc Diệp nghi ngờ nhìn anh, bình thường lúc tham dự mấy bữa tiệc khác cùng anh, ít nhất cô cũng phải hiểu rõ thân phận của đối phương, rồi tặng quà cho họ.


Nếu nhà họ Nguyễn lớn mạnh như vậy, thì tại sao lại không cần tặng gì?


Khúc Chấn Sơ giải thích: “Nhà họ Nguyễn khác với mấy gia tộc khác, nên không ai có thể hiểu rõ lai lịch của họ, nếu em tùy ý đi điều tra, thì chưa kịp điều tra rõ đã rước họa vào thân rồi.”


“Nếu họ đã mời thì chúng ta cứ đi tới đó là được.”


An Diệc Diệp nửa hiểu nửa không gật đầu.


Sẩm tối, An Diệc Diệp cùng Khúc Chấn Sơ đúng giờ tới biệt thự nhà họ Nguyễn.


Đây là căn biệt thự cổ, được để lại từ thế kỷ trước, nên khá cũ kỹ.


Được xem là nhà tổ của nhà họ Nguyễn, bình thường không bao giờ cho phép người ngoài bước vào nơi này.


Chỉ khi nào gia chủ các đời thay đổi, mới tổ chức tiệc ở đây.


Trong số những người được mời tới lần này, có người lần trước tới đây đã hơn 30 năm về trước.


An Diệc Diệp còn chưa bước vào, đã cảm nhận được điều khác thường.


Trong các bữa tiệc thông thường, toàn bộ người tham dự đều ăn mặc cực kỳ xinh đẹp, để thu hút sự chú ý.


Nhưng hôm nay, mọi người đều ăn mặc vô cùng khiêm tốn, thậm chí có rất nhiều người lấy tông đen làm chủ đạo.


Rõ ràng bọn họ chẳng muốn cướp phong thái của chủ tiệc.


Chuyện này trông có vẻ rất kỳ lạ.


Phải biết rằng, giờ người có thể tới dự đều nhân vật có máu mặt ở Thủ đô, vậy mà hôm nay cũng biết né tránh đầu sóng ngọn gió.


An Diệc Diệp mặc váy dài màu đen, lúc cô chọn chiếc váy này thì không hề biết chuyện phải né tránh đầu sóng ngọn gió.


Mà chỉ nghĩ gia chủ đời trước của nhà họ Nguyễn vừa mới qua đời, nên đã chọn đồ màu đen, không quá sặc sỡ.


Sau khi cô bước vào, chẳng có ai cười đùa, nên cô cứ thế đi dọc theo hành lang dài đằng đẵng.


An Diệc Diệp tùy ý liếc nhìn, nhất thời sợ hết hồn.


Phong cách bên trong khá giống với Hán Thảo Hiên mà lúc trước cô đi.


Nhưng nếu thật sự so bì thì khác nhau một trời một vực.


Mặc dù cùng là hành lang với màu sắc cổ kính.


CHƯƠNG 271


Khúc Chấn Sơ nhìn ông ta chạy một mạch vào trong thang máy, rồi mới quay đầu nhìn An Diệc Diệp.


“Tối nay đi theo tôi tới một nơi.”


“Nơi nào?”


“Tiệc nhà họ Nguyễn.”


Trước đây An Diệc Diệp cũng từng nghe qua về danh tiếng nhà họ Nguyễn, có thể nói là cả nước đều biết đến.


Mặc dù cô đã nghe qua rất lâu rồi, nhưng đây là lần đầu tiên tiếp xúc.


“Em đi được không?”


“Tất nhiên rồi.” Khúc Chấn Sơ đi ra phía sau bàn, thoải mái ngồi xuống, rồi kéo cô ngồi lên chân mình.


“Khoảng thời gian trước gia chủ nhà họ Nguyễn qua đời, nên gia chủ đời mới kế thừa, dựa theo truyền thống phải tổ chức tiệc, người có mặt mũi ở Thủ đô đều tới tham dự, có thể so bì với quốc yến.”


“Vậy em có cần chuẩn bị quà gì không?”


“Không cần chuẩn bị gì cả.”


An Diệc Diệp nghi ngờ nhìn anh, bình thường lúc tham dự mấy bữa tiệc khác cùng anh, ít nhất cô cũng phải hiểu rõ thân phận của đối phương, rồi tặng quà cho họ.


Nếu nhà họ Nguyễn lớn mạnh như vậy, thì tại sao lại không cần tặng gì?


Khúc Chấn Sơ giải thích: “Nhà họ Nguyễn khác với mấy gia tộc khác, nên không ai có thể hiểu rõ lai lịch của họ, nếu em tùy ý đi điều tra, thì chưa kịp điều tra rõ đã rước họa vào thân rồi.”


“Nếu họ đã mời thì chúng ta cứ đi tới đó là được.”


An Diệc Diệp nửa hiểu nửa không gật đầu.


Sẩm tối, An Diệc Diệp cùng Khúc Chấn Sơ đúng giờ tới biệt thự nhà họ Nguyễn.


Đây là căn biệt thự cổ, được để lại từ thế kỷ trước, nên khá cũ kỹ.


Được xem là nhà tổ của nhà họ Nguyễn, bình thường không bao giờ cho phép người ngoài bước vào nơi này.


Chỉ khi nào gia chủ các đời thay đổi, mới tổ chức tiệc ở đây.


Trong số những người được mời tới lần này, có người lần trước tới đây đã hơn 30 năm về trước.


An Diệc Diệp còn chưa bước vào, đã cảm nhận được điều khác thường.


Trong các bữa tiệc thông thường, toàn bộ người tham dự đều ăn mặc cực kỳ xinh đẹp, để thu hút sự chú ý.


Nhưng hôm nay, mọi người đều ăn mặc vô cùng khiêm tốn, thậm chí có rất nhiều người lấy tông đen làm chủ đạo.


Rõ ràng bọn họ chẳng muốn cướp phong thái của chủ tiệc.


Chuyện này trông có vẻ rất kỳ lạ.


Phải biết rằng, giờ người có thể tới dự đều nhân vật có máu mặt ở Thủ đô, vậy mà hôm nay cũng biết né tránh đầu sóng ngọn gió.


An Diệc Diệp mặc váy dài màu đen, lúc cô chọn chiếc váy này thì không hề biết chuyện phải né tránh đầu sóng ngọn gió.


Mà chỉ nghĩ gia chủ đời trước của nhà họ Nguyễn vừa mới qua đời, nên đã chọn đồ màu đen, không quá sặc sỡ.


Sau khi cô bước vào, chẳng có ai cười đùa, nên cô cứ thế đi dọc theo hành lang dài đằng đẵng.


An Diệc Diệp tùy ý liếc nhìn, nhất thời sợ hết hồn.


Phong cách bên trong khá giống với Hán Thảo Hiên mà lúc trước cô đi.


Nhưng nếu thật sự so bì thì khác nhau một trời một vực.


Mặc dù cùng là hành lang với màu sắc cổ kính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK