Mục lục
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



CHƯƠNG 91


“Đúng lúc lần này công ty của chúng ta thông báo tuyển dụng… Cô ấy đăng ký thông báo tuyển dụng làm nhân viên vệ sinh, lại tôi bị phát hiện ra.”


Khúc Chấn Sơ nhíu mày.


“Nhân viên vệ sinh?”


“Đúng vậy…”


Khúc Chấn Sơ mở tài liệu trên bàn, nhìn giới thiệu cá nhân tóm tắm phía trên.


Dáng vẻ trong ký ức đã bắt đầu mơ hồ, khó có thể trùng khớp với ảnh chụp trước mắt.


Lúc này Chiết Lam lại nói: “Đây là người duy nhất trong cô nhi viện Thần Hi phù hợp với điều kiện.”


Người trong hình còn rất trẻ tuổi, bất luận là tên, địa điểm hay là tuổi đều trùng khớp.


Quả thật chính là “Thiểm Thiểm ” của anh.


Khúc Chấn Sơ tìm hơn mười năm, bây giờ rốt cuộc đã tìm được cô.


“Người đâu?”


“Đang ở bên ngoài.”


“Để cô ấy vào.” Khúc Chấn Sơ vội vàng nói.


“Vâng.”


Chiết Lam xoay người ra khỏi văn phòng. Sau một lát, một người mặc đồng phục nhân viên vệ sinh đi đến.


Khúc Chấn Sơ đứng lên, hơi kích động bước tới, kéo cô ta lại.


“Thiểm Thiểm , anh cuối cùng đã tìm được em rồi!”


―――― An Diệc Diệp từ trường học trở về, vừa vào phòng khách liền theo bản năng nhìn vào trong.


Đã một tuần rồi, Khúc Chấn Sơ vẫn không xuất hiện.


Cho dù quản gia nói anh ở lại công ty nhưng An Diệc Diệp vẫn không hiểu rốt cuộc tại sao hôm đó anh lại tức giận như thế?


Cô nhìn một vòng, Khúc Chấn Sơ vẫn chưa về, nhưng trên sô pha lại có một người đang ngồi.


Từ sau khi cô đến đây, đây vẫn là lần đầu tiên cô thấy có người ngoài bước vào.


An Diệc Diệp tò mò đi tới.


“Chào cô, xin hỏi cô tìm ai?”


Cô gái ngồi trên sofa quay lưng về phía cô, ngồi nghiêng dựa lưng vào thành ghế, chiếm hết nửa ghế sofa.


Cô ta mặc chiếc váy dài màu đỏ xẻ ngực thấp, xẻ tà cao, làm lộ ra bộ ngực và bắp đùi, mái tóc dài được nhuộm thành màu rượu đỏ vô cùng khoa trương.


Nghe giọng nói của An Diệc Diệp , cô ta đặt cái cốc xuống bàn.


“Tôi không tìm ai cả, từ hôm nay trở đi, tôi chính là bà chủ ở chỗ này…”


Cô ta quay đầu nhìn An Diệc Diệp , lập tức kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn.


An Diệc Diệp nhìn thấy rõ dáng vẻ của cô ta, cũng giật mình.


“Dư Nhã Thiểm ?”


Cho dù người trước mắt đã thay đổi cách ăn mặc, trên mặt trang điểm đậm nhưng gương mặt này rõ ràng chính là Dư Nhã Thiểm đã rời khỏi cô nhi viện Thần Hi từ nửa năm trước!


CHƯƠNG 91


“Đúng lúc lần này công ty của chúng ta thông báo tuyển dụng… Cô ấy đăng ký thông báo tuyển dụng làm nhân viên vệ sinh, lại tôi bị phát hiện ra.”


Khúc Chấn Sơ nhíu mày.


“Nhân viên vệ sinh?”


“Đúng vậy…”


Khúc Chấn Sơ mở tài liệu trên bàn, nhìn giới thiệu cá nhân tóm tắm phía trên.


Dáng vẻ trong ký ức đã bắt đầu mơ hồ, khó có thể trùng khớp với ảnh chụp trước mắt.


Lúc này Chiết Lam lại nói: “Đây là người duy nhất trong cô nhi viện Thần Hi phù hợp với điều kiện.”


Người trong hình còn rất trẻ tuổi, bất luận là tên, địa điểm hay là tuổi đều trùng khớp.


Quả thật chính là “Thiểm Thiểm ” của anh.


Khúc Chấn Sơ tìm hơn mười năm, bây giờ rốt cuộc đã tìm được cô.


“Người đâu?”


“Đang ở bên ngoài.”


“Để cô ấy vào.” Khúc Chấn Sơ vội vàng nói.


“Vâng.”


Chiết Lam xoay người ra khỏi văn phòng. Sau một lát, một người mặc đồng phục nhân viên vệ sinh đi đến.


Khúc Chấn Sơ đứng lên, hơi kích động bước tới, kéo cô ta lại.


“Thiểm Thiểm , anh cuối cùng đã tìm được em rồi!”


―――― An Diệc Diệp từ trường học trở về, vừa vào phòng khách liền theo bản năng nhìn vào trong.


Đã một tuần rồi, Khúc Chấn Sơ vẫn không xuất hiện.


Cho dù quản gia nói anh ở lại công ty nhưng An Diệc Diệp vẫn không hiểu rốt cuộc tại sao hôm đó anh lại tức giận như thế?


Cô nhìn một vòng, Khúc Chấn Sơ vẫn chưa về, nhưng trên sô pha lại có một người đang ngồi.


Từ sau khi cô đến đây, đây vẫn là lần đầu tiên cô thấy có người ngoài bước vào.


An Diệc Diệp tò mò đi tới.


“Chào cô, xin hỏi cô tìm ai?”


Cô gái ngồi trên sofa quay lưng về phía cô, ngồi nghiêng dựa lưng vào thành ghế, chiếm hết nửa ghế sofa.


Cô ta mặc chiếc váy dài màu đỏ xẻ ngực thấp, xẻ tà cao, làm lộ ra bộ ngực và bắp đùi, mái tóc dài được nhuộm thành màu rượu đỏ vô cùng khoa trương.


Nghe giọng nói của An Diệc Diệp , cô ta đặt cái cốc xuống bàn.


“Tôi không tìm ai cả, từ hôm nay trở đi, tôi chính là bà chủ ở chỗ này…”


Cô ta quay đầu nhìn An Diệc Diệp , lập tức kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn.


An Diệc Diệp nhìn thấy rõ dáng vẻ của cô ta, cũng giật mình.


“Dư Nhã Thiểm ?”


Cho dù người trước mắt đã thay đổi cách ăn mặc, trên mặt trang điểm đậm nhưng gương mặt này rõ ràng chính là Dư Nhã Thiểm đã rời khỏi cô nhi viện Thần Hi từ nửa năm trước!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK