Mục lục
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai tay anh siết chặt vô lăng, dùng hế sức lực và lí trí để khống chế cảm xúc của mình.


Từ một người không tin Thần Phật, lúc này anh lại không ngừng cầu nguyện.


Không thể xảy ra chuyện gì được.


Nhất định không thể xảy ra chuyện gì được.


Thượng đế ơi, con không phải người tốt, con đã từng làm rất nhiều chuyện xấu, nhưng giờ đây, con nguyện lòng từ bỏ mọi thứ để đổi lại sự bình an cho cô ấy.


Nếu Người có thể nghe thấy, xin hãy giữ cô ấy lại, cầu xin Người…


Khúc Chấn Sơ không ngừng mặc niệm, chiếc xe thể thao phóng nhanh trên đường cao tốc.


Anh hối hận rồi.


Anh không nên để An Diệc Diệp lại đó, anh nên trói cô đi, nhốt ở bên mình.


Cho dù cô có tức giận, cũng không để cô rời đi.


Cho dù cô có làm loạn, anh cũng có thể dỗ dành cô.


Nếu anh không để An Diệc Diệp ở lại một mình, cô sẽ không bị đám người Tiêu Nhĩ Giai đưa đi.


Nếu anh không nói những lời đó…


Chiếc xe thể thao “két” một tiếng, dừng lại bên bờ biển.


Cú phanh gấp khiến lốp xe kéo lê một đoạn dài trên mặt đường, tóe ra tia lửa.


Xe vẫn chưa dừng lại, Khúc Chấn Sơ đã lập tức mở cửa xe nhảy xuống.


Chân vừa chạm đất, anh liền xông ra ngoài.


“An Diệc Diệp!”


Anh hét lên một tiếng, nhìn vách đá trống rỗng trước mắt.


“An Diệc Diệp! Em đừng dọa anh!”


Anh nhanh chóng chạy qua đó.


Không có!


Không có!


Không có!


Hai mắt anh đỏ quạnh, hoảng loạn nhìn xung quanh.


“Nếu em còn không xuất hiện, anh thề, anh sẽ nhốt em lại cả đời này!”


“An Diệc Diệp, em có nghe thấy hay không?”


Nhưng không có một ai đáp lại lời anh.


Sự hoảng loạn trong lòng Khúc Chấn Sơ bao trùm toàn bộ con người anh.


Anh sốt ruột men theo vách đá tìm kiếm một vòng.


Dưới ánh nắng, có thứ gì đó lóe sáng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK