Mục lục
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



CHƯƠNG 305


Khúc Chấn Sơ quay người đi vào trong lâu đài cổ.


Quản gia vội vàng đi theo phía sau anh.


“Cậu chủ, phía nhà họ Tiêu nên làm thế nào?”


Chuyện lần này là do thân thích phương xa đó của nhà họ Tiêu gây ra, hơn nữa xem hành động mấy ngày nay thì thấy động cơ của người phụ nữ đó cũng không đơn thuần.


“Ngày mai, tôi đi nhà họ Tiêu một chuyến.”


Đi tới cửa, Khúc Chấn Sơ hơi ngừng lại, tiếp tục nói: “Đừng nói cô ấy biết.”


“Vâng thưa cậu chủ.”


Nghe được trả lời, Khúc Chấn Sơ cúi đầu kiểm tra trên người, xác định không có vệt máu cùng mùi máu tươi dính vào, mới đưa tay đẩy cửa ra.


Ánh sáng trong phòng ngủ lờ mờ, ngọn đèn nhỏ đầu giường vẫn sáng.


An Diệc Diệp đã sớm ngủ thiếp đi.


Khúc Chấn Sơ ngồi xuống cạnh giường, nhìn cô.


An Diệc Diệp đang mơ màng ngủ, chợt mở to mắt.


Nhìn thấy Khúc Chấn Sơ, kinh ngạc nói: “Sao anh lại tới đây?”


“Hôm nay anh muốn ngủ cùng em.” Khúc Chấn Sơ nói.


An Diệc Diệp khẽ gật đầu, đang định ngủ tiếp, chợt hiểu anh đang nói gì, lập tức trợn trừng mắt dnhìn anh.


Khúc Chấn Sơ khẳng định nói: “Hôm nay anh muốn ôm em ngủ.”


Ánh mắt anh hết sức kiên định, khiến người ta không có cách nào cự tuyệt.


An Diệc Diệp nhớ tới chuyện đã xảy ra hôm nay, ánh mắt lấp lánh.


“Khúc Chấn Sơ, có phải anh…”


“Anh chỉ ôm một chút thôi.” Khúc Chấn Sơ ngắt lời cô.


An Diệc Diệp nghĩ một chút, rồi khẽ gật đầu.


Cô lập tức rơi vào vòng ôm của Khúc Chấn Sơ.


Anh ôm chặt An Diệc Diệp vào trong ngực, bàn tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô.


“Ngủ đi.” Anh dỗ dành.


An Diệc Diệp buồn ngủ đến mức không có sức đáp lại, nhanh chóng tiếp tục ngủ thiếp đi.


Hô hấp của cô dần dần trở nên mềm mại.


Trong bóng tối, Khúc Chấn Sơ chậm rãi cúi đầu xuống, hôn vào xoáy tóc cô một cái.


“Không ai có thể cướp được em.”


Âm thanh của anh nhẹ bẫng nhưng lại rất kiên quyết.


Gió đêm từ cửa sổ thổi tới, thổi tan âm thanh của anh.


Hôm sau, khi dư luận bị đẩy lên cao nhất, thầy Lý đột nhiên ra mặt, chủ động giải thích chuyện lần này.


Thầy Lý vừa xuất hiện, camera giám sát những nơi lân cận cũng lần lượt được công khai.


Nhưng có người phát hiện, sự xuất hiện của thầy Lý chỉ thông qua một đoạn video.


Trong video, sắc mặt ông ta trắng bệch, bờ môi tái nhợt.


CHƯƠNG 305


Khúc Chấn Sơ quay người đi vào trong lâu đài cổ.


Quản gia vội vàng đi theo phía sau anh.


“Cậu chủ, phía nhà họ Tiêu nên làm thế nào?”


Chuyện lần này là do thân thích phương xa đó của nhà họ Tiêu gây ra, hơn nữa xem hành động mấy ngày nay thì thấy động cơ của người phụ nữ đó cũng không đơn thuần.


“Ngày mai, tôi đi nhà họ Tiêu một chuyến.”


Đi tới cửa, Khúc Chấn Sơ hơi ngừng lại, tiếp tục nói: “Đừng nói cô ấy biết.”


“Vâng thưa cậu chủ.”


Nghe được trả lời, Khúc Chấn Sơ cúi đầu kiểm tra trên người, xác định không có vệt máu cùng mùi máu tươi dính vào, mới đưa tay đẩy cửa ra.


Ánh sáng trong phòng ngủ lờ mờ, ngọn đèn nhỏ đầu giường vẫn sáng.


An Diệc Diệp đã sớm ngủ thiếp đi.


Khúc Chấn Sơ ngồi xuống cạnh giường, nhìn cô.


An Diệc Diệp đang mơ màng ngủ, chợt mở to mắt.


Nhìn thấy Khúc Chấn Sơ, kinh ngạc nói: “Sao anh lại tới đây?”


“Hôm nay anh muốn ngủ cùng em.” Khúc Chấn Sơ nói.


An Diệc Diệp khẽ gật đầu, đang định ngủ tiếp, chợt hiểu anh đang nói gì, lập tức trợn trừng mắt dnhìn anh.


Khúc Chấn Sơ khẳng định nói: “Hôm nay anh muốn ôm em ngủ.”


Ánh mắt anh hết sức kiên định, khiến người ta không có cách nào cự tuyệt.


An Diệc Diệp nhớ tới chuyện đã xảy ra hôm nay, ánh mắt lấp lánh.


“Khúc Chấn Sơ, có phải anh…”


“Anh chỉ ôm một chút thôi.” Khúc Chấn Sơ ngắt lời cô.


An Diệc Diệp nghĩ một chút, rồi khẽ gật đầu.


Cô lập tức rơi vào vòng ôm của Khúc Chấn Sơ.


Anh ôm chặt An Diệc Diệp vào trong ngực, bàn tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô.


“Ngủ đi.” Anh dỗ dành.


An Diệc Diệp buồn ngủ đến mức không có sức đáp lại, nhanh chóng tiếp tục ngủ thiếp đi.


Hô hấp của cô dần dần trở nên mềm mại.


Trong bóng tối, Khúc Chấn Sơ chậm rãi cúi đầu xuống, hôn vào xoáy tóc cô một cái.


“Không ai có thể cướp được em.”


Âm thanh của anh nhẹ bẫng nhưng lại rất kiên quyết.


Gió đêm từ cửa sổ thổi tới, thổi tan âm thanh của anh.


Hôm sau, khi dư luận bị đẩy lên cao nhất, thầy Lý đột nhiên ra mặt, chủ động giải thích chuyện lần này.


Thầy Lý vừa xuất hiện, camera giám sát những nơi lân cận cũng lần lượt được công khai.


Nhưng có người phát hiện, sự xuất hiện của thầy Lý chỉ thông qua một đoạn video.


Trong video, sắc mặt ông ta trắng bệch, bờ môi tái nhợt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK