Mục lục
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đi rồi?”


Ông nhìn Khúc Chấn Sơ nhưng lại thấy vẻ mặt anh vô cùng bình tĩnh.


Trước đó lúc còn ở bệnh viện, cậu chủ vừa nghe An Diệc Diệp đã rời đi còn tức tối đuổi theo, lửa giận ngợp trời.


Sao mà chỉ mới vài tiếng ngắn ngủi lại đột nhiên thay đổi ý định rồi?


Đây hoàn toàn không phải tác phong thường ngày của Khúc Chấn Sơ.


Quản gia nghĩ một lúc, vẫn thấy không yên tâm, vội đuổi theo.


“Cậu chủ, rốt cuộc là có chuyện gì? Sao cô An có thể vô duyên vô cớ rời đi như vậy được? Có phải có hiểu nhầm gì đó hay không?”


Khúc Chấn Sơ không trả lời câu hỏi của ông, mà đi thẳng lên phòng làm việc trên tầng ba, ngồi xuống ghế.


“Là tôi để cô ấy đi.” Anh nói.


Quản gia trợn mắt, kinh ngạc nhìn anh.


Ông hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi đây là chuyện do Khúc Chấn Sơ làm.


Trong hơn mười năm quản gia đi theo Khúc Chấn Sơ, bất kể là ai lừa gạt Khúc Chấn Sơ, kết quả cuối cùng đều vô cùng thảm thiết.


Ham muốn chiếm hữu của cậu chủ đối với An Diệc Diệp là điều trước nay chưa từng có, ông có thể thấy rõ được, cậu chủ không nỡ khiến An Diệc Diệp tổn thương, nên mới luôn nhốt cô bên mình.


Thái độ của Khúc Chấn Sơ nhìn có vẻ bình tĩnh đến mức kì lạ, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.


Anh mở hợp đồng trên bàn ra, như là bây giờ sẽ tiếp tục làm việc.


“Ông còn có việc gì không? Nếu không thì có thể lui ra rồi.”


Quản gia gật đầu, rồi lại lắc đầu, ông muốn hỏi xem rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào.


Đang định lên tiếng, ông chợt nhớ đến một chuyện.


“Cậu chủ! Tấm ảnh trước đó mà cậu đưa tôi, tôi đã ghép ra rồi, tổng cộng có hai tấm!”


Ông quay người chuẩn bị đi ra ngoài.


“Cậu đợi một chút, tôi sẽ đi lấy ngay.”


Không ngờ Khúc Chấn Sơ lại không hề để tâm đến, xua xua tay.


“Không cần nữa, mấy tấm ảnh đó ném đi là được.”
Quản gia nhíu mày.


Những tấm ảnh đó ông vất vả biết bao mới có thể ghép ra được, sao có thể nói vứt là vứt chứ?


Ông vô cùng cố chấp nói: “Cậu chủ, tôi sẽ mang tới nhanh thôi.”


Nói xong, không đợi Khúc Chấn Sơ phản đối tiếp, ông đã quay người chạy ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK