Mục lục
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Diệc Diệp, bà ấy rất tốt với em, em nhất định phải trân trọng đó.”


“Tôi biết.”


Bà Nguyễn đối xử tốt với cô, cô luôn ghi khắc ở trong lòng.


Nhưng nghe Mai Ấn Cầm nói như thế, cô lại cảm thấy có hơi mất tự nhiên.


Lên xe, An Diệc Diệp vẫn có thể nhìn thấy anh đứng ở bên ngoài, mãi không chịu rời đi.


An Diệc Diệp quay đầu lại, sau đó lại nghe thấy tài xế nói cho cô nghe một tin tức làm cô cảm thấy vô cùng khiếp sợ.


Cô mở to mắt nhìn tài xế.


“Ông nói, anh Will đang ở lâu đài cổ của Khúc Chấn Sơ?”


Tài xế thông qua kính chiếu hậu nhìn cô, không ngờ An Diệc Diệp lại không hề biết gì về chuyện này.


“Trước đây ông nội của anh Will từng về nước, xây dựng một ngôi nhà thuộc về riêng ông ấy ở nơi này, chính là tòa lâu đài cổ trên núi kia. Sau khi thua cuộc, ông bị các phần tử cấp tiến ám sát, cho nên mới vội vàng rời đi.”


“Sau khi ông ấy đi, lâu đài cổ lập tức bị người khác đánh phá tan nát, chỉ còn lại một mớ hổn độn, sau đó Khúc Chấn Sơ mua lâu đài cổ nát và khu đất xung quanh, mới xây dựng lại lâu đài cổ như bây giờ, cô không biết sao?”


An Diệc Diệp từng nghe quản gia kể về lai lịch của tòa lâu đài cổ.


Nhưng lại không ngờ di sản mà Will quay về tìm kiếm lần này lại chính là nó!


“Vậy bây giờ thì sao? Bọn họ sao rồi?”


Tài xế nói: “Will xin tòa án, muốn cáo buộc Khúc Chấn Sơ, thu hồi sản nghiệp tổ tiên của anh ta về.”


Nói đến chỗ này, ngay cả tài xế cũng có hơi bực bội.


“Thật ra sau khi bọn họ đi, lâu đài cổ cũng bị vứt bỏ, sau đó bị thu về của công, Khúc Chấn Sơ bỏ tiền mua, về lý thì nên là đồ của anh ấy.”


“Nhưng anh Will lại cứ một mực khẳng định đó là đồ do tổ tiên anh ta để lại, muốn thu hồi, bây giờ mấy người kia đang ở lâu đài cổ cãi cọ ồn ào.”


An Diệc Diệp nhíu mày, không ngờ lại còn xảy ra chuyện này.


Cô quay đầu nhìn ra ngoài, thấy còn chưa đến nhà họ Nguyễn.


Lập tức nói: “Ông đưa tôi đến lâu đài cổ của Khúc Chấn Sơ trước đi.”


Tài xế kinh ngạc nhìn cô.


Tuy mọi người đều biết An Diệc Diệp chính là người lúc trước đã kết hôn với Khúc Chấn Sơ.


Nhưng nay đã khác xưa, bây giờ An Diệc Diệp đã trở thành con gái nuôi của bà Nguyễn, muốn cái gì có cái đó, cần gì phải chịu thiệt thòi từ Khúc Chấn Sơ nữa chứa?


Nếu đổi thành người khác, đều ước gì có thể cắt đứt mối quan hệ, không ngờ An Diệc Diệp vậy mà vẫn còn nhớ thương anh.


Thấy tài xế mãi vẫn không có hành động gì, An Diệc Diệp nhịn không được lại thúc giục.


Lúc này tài xế mới gật đầu, đánh tay lái, đi về phía lâu đài cổ của Khúc Chấn Sơ.


Lúc này, không khí bên trong lâu đài cổ vô cùng căng thẳng.


Will biết được có người đang sinh hoạt trong lâu đài cổ mà ông nội anh để lại, hơn nữa còn phá bỏ kiến trúc lúc trước, nổi giận đùng đùng dẫn người chạy đến đây.


Mấy người quản gia đương nhiên không cho anh đi vào, nhưng lại không cản anh lại được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK