Mục lục
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



CHƯƠNG 265


Chiết Lam quả nhiên lại nghe thấy một loạt những tiếng hít thở sâu.


Lần này, ngay cả anh ta cũng nhịn không được mà liếc mắt nhìn một cái.


Cửa thang máy một lần nữa đóng lại, mới ngăn được những ánh mắt hiếu kỳ của mọi người.


Chiết Lam ho nhẹ, báo cáo hành trình ngày hôm nay như thường lệ.


“Buổi sáng có hai cuộc họp, buổi chiều có một chuyến thị sát trung tâm thương mại mới mở và một buổi lễ khai trương.”


Khúc Chấn Sơ gật đầu: “Uhm.”


Chiết Lam đóng lại lịch hành trình trên tay, tiếp tục nói: “Văn phòng của cô Tiêu đã chuẩn bị xong, nó nằm ở…”


Còn chưa nói xong thì anh ta ngẩng đầu và thấy Khúc Chấn Sơ đang nhìn mình.


Trong khoảnh khắc, vô số suy nghĩ hiện lên trong đầu Chiết Lam.


Anh ta nhanh chóng sửa lời: Các văn phòng trên tầng cao nhất đã chật kín! Không còn chỗ nào trống cả.”


An Diệc Diệp kinh ngạc nhìn anh ta.


“Vừa rồi chẳng phải anh nói…”


“Không chỉ tầng cao nhất, mà cả mười tầng lầu đều hết chỗ rồi nên Văn phòng của cô Tiêu vẫn chưa xong.” Chiết Lam nhấn mạnh.


Khúc Chấn Sơ thản nhiên nhìn sang.


“Thì ra là vậy, vậy cứ để cô ấy làm trong văn phòng của tôi.”


Chiết Lam tuỳ cơ ứng biến ở cấp độ MAX LEVEL!


“Tôi lập tức sai bọn họ đi sắp xếp.”


Vừa bước ra khỏi thang máy, anh ta liền sốt ruột kêu người dọn dẹp văn phòng đã chuẩn bị từ trước và chuyển đến văn phòng của Khúc Chấn Sơ.


Mấy nhân viên có chút khó xử, nhìn văn phòng đã chuẩn bị đầy đủ cho An Diệc Diệp.


Căn phòng này khá rộng, đã vậy còn bị xếp đầy đồ đạc, nếu đều dọn hết qua văn phòng của chủ tịch thì sẽ dồn ứ thành đống gì bây giờ?


Chiết Lam cũng không tranh cãi.


“Sếp Khúc không lo thì các anh lo làm gì? Dọn qua đi.”


Nói xong, anh kiểm kê lại đồ đạc và bỏ đi vài món.


Đồ đạc lớn nhỏ đều được dọn hết vào văn phòng CEO.


Vốn dĩ là một văn phòng chỉ có hai màu trắng đen, trông đơn điệu đến nhàm chán giờ lại chất đầy những đồ vật màu hồng phấn nên trông chẳng ra ngô ra khoai gì cả.


Bên cạnh một chiếc bàn làm việc bằng gỗ màu đen được đặt thêm một chiếc bàn bằng gỗ thô màu trà nhỏ hơn một cỡ.


Trên bàn có bày mấy cuốn kẹp tài liệu cùng hộp bút màu sắc tươi sáng, ngoài ra còn có một con khỉ búp bê màu hồng.


Ngày hôm qua, khi nghe tin An Diệc Diệp sắp đến công ty, Chiết Lam liền đưa hai vệ sĩ đi mua mấy món đồ bé xinh dành cho các cô gái trẻ.


Trong văn phòng rộng lớn còn có thêm một chiếc ghế sofa vải thoạt nhìn rất thoải mái kèm theo mấy chiếc gối ôm in hình chibi.


Vì có quá nhiều đồ nên gần như lấn chiếm hơn một nửa diện tích của văn phòng.


Hai phong cách tưởng chừng như đối lập lại có thể kết hợp với nhau, trông thì vụng về nhưng hài hoà đến lạ.


Khúc Chấn Sơ đứng ở cửa quan sát trong chốc lát và không nói gì.


CHƯƠNG 265


Chiết Lam quả nhiên lại nghe thấy một loạt những tiếng hít thở sâu.


Lần này, ngay cả anh ta cũng nhịn không được mà liếc mắt nhìn một cái.


Cửa thang máy một lần nữa đóng lại, mới ngăn được những ánh mắt hiếu kỳ của mọi người.


Chiết Lam ho nhẹ, báo cáo hành trình ngày hôm nay như thường lệ.


“Buổi sáng có hai cuộc họp, buổi chiều có một chuyến thị sát trung tâm thương mại mới mở và một buổi lễ khai trương.”


Khúc Chấn Sơ gật đầu: “Uhm.”


Chiết Lam đóng lại lịch hành trình trên tay, tiếp tục nói: “Văn phòng của cô Tiêu đã chuẩn bị xong, nó nằm ở…”


Còn chưa nói xong thì anh ta ngẩng đầu và thấy Khúc Chấn Sơ đang nhìn mình.


Trong khoảnh khắc, vô số suy nghĩ hiện lên trong đầu Chiết Lam.


Anh ta nhanh chóng sửa lời: Các văn phòng trên tầng cao nhất đã chật kín! Không còn chỗ nào trống cả.”


An Diệc Diệp kinh ngạc nhìn anh ta.


“Vừa rồi chẳng phải anh nói…”


“Không chỉ tầng cao nhất, mà cả mười tầng lầu đều hết chỗ rồi nên Văn phòng của cô Tiêu vẫn chưa xong.” Chiết Lam nhấn mạnh.


Khúc Chấn Sơ thản nhiên nhìn sang.


“Thì ra là vậy, vậy cứ để cô ấy làm trong văn phòng của tôi.”


Chiết Lam tuỳ cơ ứng biến ở cấp độ MAX LEVEL!


“Tôi lập tức sai bọn họ đi sắp xếp.”


Vừa bước ra khỏi thang máy, anh ta liền sốt ruột kêu người dọn dẹp văn phòng đã chuẩn bị từ trước và chuyển đến văn phòng của Khúc Chấn Sơ.


Mấy nhân viên có chút khó xử, nhìn văn phòng đã chuẩn bị đầy đủ cho An Diệc Diệp.


Căn phòng này khá rộng, đã vậy còn bị xếp đầy đồ đạc, nếu đều dọn hết qua văn phòng của chủ tịch thì sẽ dồn ứ thành đống gì bây giờ?


Chiết Lam cũng không tranh cãi.


“Sếp Khúc không lo thì các anh lo làm gì? Dọn qua đi.”


Nói xong, anh kiểm kê lại đồ đạc và bỏ đi vài món.


Đồ đạc lớn nhỏ đều được dọn hết vào văn phòng CEO.


Vốn dĩ là một văn phòng chỉ có hai màu trắng đen, trông đơn điệu đến nhàm chán giờ lại chất đầy những đồ vật màu hồng phấn nên trông chẳng ra ngô ra khoai gì cả.


Bên cạnh một chiếc bàn làm việc bằng gỗ màu đen được đặt thêm một chiếc bàn bằng gỗ thô màu trà nhỏ hơn một cỡ.


Trên bàn có bày mấy cuốn kẹp tài liệu cùng hộp bút màu sắc tươi sáng, ngoài ra còn có một con khỉ búp bê màu hồng.


Ngày hôm qua, khi nghe tin An Diệc Diệp sắp đến công ty, Chiết Lam liền đưa hai vệ sĩ đi mua mấy món đồ bé xinh dành cho các cô gái trẻ.


Trong văn phòng rộng lớn còn có thêm một chiếc ghế sofa vải thoạt nhìn rất thoải mái kèm theo mấy chiếc gối ôm in hình chibi.


Vì có quá nhiều đồ nên gần như lấn chiếm hơn một nửa diện tích của văn phòng.


Hai phong cách tưởng chừng như đối lập lại có thể kết hợp với nhau, trông thì vụng về nhưng hài hoà đến lạ.


Khúc Chấn Sơ đứng ở cửa quan sát trong chốc lát và không nói gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK