Vietwriter
**********
“Được, tôi đi.”
Cô trầm tĩnh đẩy bà nội ra ngoài, cô cùng vợ chồng họ Khương và Lục Thanh Minh ngồi cũng một chỗ.
Chẳng qua là sau khi ngồi xuống, cô mới phát hiện Lương Duy Phong ngồi ở phía bàn của những vị trưởng bối khác.
Trong lòng cô dâng lên vẻ nghi hoặc, không phải nói hai nhà là bà con xa sao, tại sao ông Lương và bà Lương ngồi cũng một bàn?
Còn có Hoắc Anh Tuấn lại không tới. Đọc truyện hay trên truyen88.net
Ngược lại Tần Gia Như và Thang Nhược Lan bình thường có quan hệ không tốt với cô đều tới.
Trong lòng cô cười lạnh một tiếng, Khương Kiều Nhân lại tạo mối quan hệ tốt với những người không thích mình, thật là không dễ dàng gì.
Đồng hồ điểm mười hai giờ, tiệc đính hôn bắt đầu.
Người dẫn chương trình đi lên khán đài tỏ vẻ hoan nghênh các vị thân bằng quyền thuộc đến tham dự, cuối cùng còn mời Lục Thanh Minh và Khương Kiều Nhân lên sân khấu.
Khương Kiều Nhân cả người mặc váy màu đỏ cùng với Lục Thanh Minh với bộ tây trang đen đứng cạnh nhau như một đội quân bài.
Dưới khán đài quan khách cũng bình luận ầm ĩ.
“Nghe nói cô Khương đại tiểu thư này từ nhỏ đến lớn sống ở thôn quê, nhưng không nghĩ rằng lại có thần thái nhã nhặn, đoan trang như vậy, khó trách Lục Thanh Minh lại thích cô.”
“Còn không phải sao, nghe nói năm nói đã định đính hôn với Khương Tuyết Nhu, nhưng nếu là tôi thì tôi cũng chọn Khương Kiều Nhân, dù gì thì phẩm hạnh cũng là điểm thiết yếu”
“Nói đúng."
Những lời nói kia phảng phất bay vào tại Khương Tuyết Nhu, cô xem như chưa nghe thấy gì, nghiêm túc đút cơm cho bà nội, để lại những lời nói ở phía sau.
Thang Nhược Lan đem nhẫn lên sân khấu, cười nói:
“Thật ra thì tôi với Thanh Minh quen biết nhau cũng đã bảy tám năm, trong mắt tôi thì anh ấy là một người rất là tuấn tú, ở trường học được rất nhiều cô gái theo đuổi, chẳng qua là anh ấy chưa có cảm tình với bất cứ người nào, tôi còn tưởng rằng sẽ không ai có thể làm anh ấy rung động, không nghĩ là khi gặp Kiều Nhân thì vừa gặp đã yêu”
Cô ta vừa nói dứt câu thì quay qua nhìn Khương Tuyết Nhu một cái, vẻ mặt tỏ vẻ giễu cợt: “Tuyết Nhu, cô cũng sẽ cùng tôi chúc phúc cho bọn họ đúng không?”
Khương Tuyết Nhu cảm thấy Thang Nhược Lan đang cố tình châm chọc cô, không phải là nhờ cô thì cô ta với Lục Thanh Minh mới quen biết nhau hay sao.
Bạn học tốt của mình lúc xưa lại bảo mình đi chúc phúc bạn trai cũ, thật đúng là biết cách châm chọc.
“Ồ, chúc phúc.” Cô chậm rãi bưng ly rượu lên, nhìn những người trên khán đài mặt nghiền ngẫm: “Tôi phát hiện trình độ của ba người đích thực là giống nhau.” Đọc truyện hay trên truyen88.net
Lục Thanh Minh sắc mặt khẽ biến khó coi, Khương Thái Vũ vội nháy mắt với người dẫn chương trình.
Người dẫn chương trình vội nói: “Tiếp theo chúng ta cùng thưởng thức một số minh chứng tình yêu giữa hai người, mời mọi người hướng mắt về màn hình.”
Khi âm thanh lãng mạn vang lên, trên màn ảnh lại xuất hiện hình của Khương Tuyết Nhu và Lục Thanh Minh, khi trước, cô còn đi nước ngoài du học, anh ta không ngại ngàn dặm xa xôi đến chụp hình với cô, rất thân mật.
Khán phòng nhất thời xôn xao.
Hai nhà Khương Lục sắc mặt trở nên khó coi, Khương Thái Vũ đứng lên vỗ bàn: “Các người làm gì thế? Không mau tắt đi.”
Rất nhanh màn hình được tắt, nhưng chỉ với một chút ít vừa rồi cũng đủ gây ra một vụ chấn động lớn.
“Chuyện gì đã xảy ra? Khương Tuyết Nhu cùng với Lục Thanh Minh đã từng qua lại?”
“Việc này là ai làm, không phải là Khương Tuyết Nhu chứ?"
“Đoán chừng chính là cô ta, vừa nhìn thì tôi đã thấy cô ta hành động quái gở.”
"..."
Khương Tuyết Nhu sắc mặt trầm xuống, cô dự cảm có chuyện chẳng lành.