Hoắc Phong Lang miệng đầy khổ sở, anh ta có dự cảm Sở Minh Khôi không thực hiện được kế hoạch trên người anh ta thì sẽ thực hiện với người khác. Anh ta phải nhìn chăm chú nhân viên nội bộ công ty mới được.
Trên hòn đảo xa ở nước ngoài.
Khương Tuyết Nhu mỗi ngày đếm từng ngày. Bất tri bất giác đã qua nửa tháng. Nửa tháng qua mặc dù cô không cần làm bất cứ chuyện gì, Hoäc Anh Tuấn mỗi ngày đều chiếu cố cô ăn uống đàng hoàng, nhưng cả người vẫn gầy đi.
Chủ yếu là cuộc sống bị đè nén quá. Chủ yếu là cô đã kết hôn rồi nhưng ngày qua ngày vẫn cùng Hoäc Anh Tuấn lăn lộn chung một chỗ như vậy, cô cảm thấy hết sức có lỗi với Lương Duy Phong.
Hôm nay, Hoäc Anh Tuấn dẫn cô ra biến câu cá.
“Tuyết Nhu, em nhìn xem anh câu được một con cá tuyết nè. Buổi tối anh sẽ làm cho em món Hương Tiên Tuyết Cá có được không?”
Hoäc Anh Tuấn rất nhanh xách một con cá tới, gương mặt tuấn tú cười cười lấy lòng.
“Tùy, tôi không có hứng thú”
Khương Tuyết Nhu trực tiếp đứng dậy đi đến bên kia, thái độ vô cùng lãnh đạm. Hoäc Anh Tuấn nhìn theo bóng dang cô thở dài. Lúc này điện thoại di động của anh reo.
Là Trần Triết Nhân điện tới, giọng hưng phấn run rẩy: “Lão đại, tấm chip mới đã nghiên cứu thành công”
“Thế à” Hoắc Anh Tuấn nhạn nhạt gật đầu: “Cũng không tệ”
Trầm Triết Nhân xấu hổ: “Lão đại, một chút hưng phấn anh đều không cảm thấy sao? Vì tấm chip nho nhỏ này mà anh đã đầu tư vốn trên mười tỷ rồi. Hơn nữa đây chính là tấm chip đứng đầu toàn cầu, không có bất kỳ công ty nào có thể vượt qua. Tôi phỏng đoán, Hoäc thị sẽ tăng giá trị công ty gấp ba lần”
“Tôi biết” Hoắc Anh Tuấn bình tĩnh trả lời: “Tung tin Hoắc thị đã nghiên cứu thành công con chip đi. Nửa tháng sau cử hành buổi họp báo, lúc đó tôi sẽ thông báo cụ thể”
“Vậy khi nào anh trở lại?”Trâm Triết Nhân vội vàng nói: “Chuyện này sau khi truyền ra ngoài nhất định sẽ hấp dẫn các lĩnh vực khác của toàn cầu đến công ty chúng ta đề nghị hợp tác, công ty cần anh tới trấn giữ. Vả lại, chuyện này là chuyện quan trọng, từ tuyên truyên đến hợp tác công việc, anh tự mình quyết định sẽ tốt hơn”
Hoäc Anh Tuấn phức tạp nhìn Khương Tuyết Nhu cách đó không xa, hạ thấp giọng nói: “Bây giờ tôi không có thời gian, công ty đố nhiều tiền mời những người quản lý cao cấp, bây giờ là lúc bọn họ phát huy tác dụng rồi”
“Được rồi”
Trầm Triết Nhân không biết làm sao, ai bảo ông chủ mình bị chuyện yêu đương hớp hồn đâu.
“Vậy những tài liệu liên quan..”
“Tôi sẽ để Chiến Thành tự mình phái người bảo vệ phòng thí nghiệm. Mấy ngày này ông cứ ở lại phòng thí nghiệm đi” Hoắc Anh Tuấn dặn dò.
Dẫu sao chuyện này cũng là chuyện toàn cầu nhìn chăm chú.
Thậm chí có một số đối thủ cạnh tranh sẽ dùng hành động cực đoan để làm tổn thương Trầm Triết Nhân.
“Được”
Sau khi kết thúc điện thoại với Trầm Triết Nhân, Hoắc Anh Tuấn lại gọi điện cho Chiến Thành, anh không có ý rời khỏi Khương Tuyết Nhu.
Trên đảo chỉ có hai người bọn họ, những lời anh nói chuyện với Chiến Thành cũng đứt quãng bay vào tai Khương Tuyết Nhu.
Càng nghe cô càng kinh ngạc.
Không nghĩ tới Hoäc thị đã nghiên cứu thành công tấm chip nhanh đến vậy. Cũng không biết sau khi đưa ra thị trường, giá trị của Hoắc thị sẽ tăng đến mức nào. Đừng nói là nước Nguyệt Hàn, sau này toàn cầu đều sẽ dõi mắt. Đúng là không có người nào có thể chống lại Hoắc Anh Tuấn.
Trong lòng cô có chút tuyệt vọng.