Mục lục
Truyện Dụ Dỗ Đại Luật Sư - Hoắc Anh Tuấn - Khương Tuyết Nhu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 978


Mặc dù Hiểu Khuê không phải con ruột của anh ta, nhưng cũng là cháu gái anh ta, hơn nữa Hiểu Khuê thông minh lanh lợi lại vừa đáng yêu, anh ta rất thích con bé, ghe thấy bà nội mình đối xử với Hiểu Khuê như vậy, anh ta trong lòng nguội lạnh.


Đồng thời, lời của Hiểu Khuê nói cũng giống như một chậu nước lạnh đổ xuống.


Rất kỳ quái, những năm này nhà họ Sở đối với anh ta cũng không bằng mấy đứa cháu ngoại. Hôm nay đối với Hiểu Khuê cũng vậy.


Sở Minh Khôi mặc dù luôn miệng tương lai sáu mươi phần trăm cổ phần của Sở thị sớm muộn cũng về tay anh ta. Nhưng thái độ của nhà họ Sở đối với anh ta và Hiểu Khuê có thể nhìn ra không hề thích gì €ó lẽ nào.


Sở Minh Khôi nói những lời thật ra chỉ là cố ý dỗ anh ta?


Cẩn thận suy nghĩ một chút, những năm này Sở Minh Khôi căn bản không làm gì quản lý anh ta. Thậm chí đối với đứa cháu Hiểu Khuê này cũng không để ý, không hỏi thăm.


Sở Minh Khôi thật sự sẽ đem cổ phần về cho anh ta sao?


Hoäc Phong Lang hoài nghỉ thật sâu. Nhất là Sở Minh Khôi giấu diếm quá sâu. Ai biết ông ta sau này có thể ở bên ngoài có người phụ nữ khác hoặc có con riêng?


Con riêng?


Đúng rồi, Minh Diệu đó là ai? Anh ta cho đến bây giờ chưa nghe qua.


Càng nghĩ trong lòng anh ta càng lạnh.


“Hiểu Khuê, cháu giúp chú một chuyệ được không?” Hoắc Phong Lang thấp giọng nói: “Cháu thông mình như vậy, chờ lát nữa lúc đi đến nhà họ Sở, cháu giúp chú từ miệng Tiểu Giai hỏi Minh Diệu là ai? Đến tối chú mời cháu ăn socola”


“Được rồi, có socola làm phần thưởng thì cháu liền miễn cưỡng làm một chút” Hiểu Khuê miễn cưỡng gật đầu một cái.


“Nhưng cháu đừng để người lớn phát hiện” Hoäc Phong Lang dặn dò.


“Được rồi, cháu biết rồi. Chuyện nhỏ mà. Chỉ số thông minh của Tiểu Giai không có cách nào so sánh với cháu” Hiểu Khuê mặt đầy cao ngạo.


Sau khi đến nhà họ Sở.


Hoắc Phong Lang liền đi tìm ông nội và bà nội nói chuyện. Hiểu Khuê chạy đi tìm Tiểu Giai chơi đùa.


Tiểu Giai mặc dù cháu gái út của em gái ông cụ Sở nhưng sân của hai nhà thông với nhau.


Lúc Hiểu Khuê đến tìm Tiểu Giai, Tiểu Giai thấy cô bé liền chán ghét.


“Em sao lại tới đây nữa? Tôi đã nói không thích em, không muốn chơi với em”


Hiểu Khuê dáo dác đảo mắt nhìn quanh mấy vòng không thấy người lớn vì vậy nhỏ giọng nói: “Nhưng em nhàm chán. Chị chơi với em một lát đi. Chị Tiểu Giai, cái hình ghép này là chị tự làm sao? Thật lợi hại nha”


Tiểu Giai năm nay cũng chỉ mới bốn tuổi, bị Hiểu Khuê nịnh thì vô cùng đắc ý: “Đó là đương nhiên”


“Chị Tiểu Giai, hôm nay sao chỉ có một mình chị vậy? Cái người…


Minh Diệu gì đó đâu rồi?” Hiểu Khuê làm bộ thuận miệng hỏi.


“Anh Minh Diệu phải đi học, anh ấy đi học tiểu học” Tiểu Giai vừa nghiêm túc ghép hình vừa nói.


“Woa, anh ấy thật là lợi hại nha. Em vẫn còn đang học vườn trẻ.”


Hiểu Khuê có chút thắc mắc hỏi: “Có điều tại sao cho tới bây giờ em vẫn chưa được nhìn thấy anh ấy? Anh ấy đang ở gần đây sao? Chị Tiểu Giai thật là hạnh phúc nha, có anh trai chơi cùng với mình. Em thì không có ai hết. Em rất buồn và nhàm chán”


“Anh Minh Diệu ngày hôm qua có tới, hình ghép này là anh ấy dạy chị chơi đó” Tiểu Giai có chút đắc ý: “Ừ đúng rồi, anh ấy ở gần đây nè”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK