Mục lục
Truyện Dụ Dỗ Đại Luật Sư - Hoắc Anh Tuấn - Khương Tuyết Nhu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 525

Đó là người đàn bà mà Hoắc Anh Tuấn trong mộng cũng gọi tên đây sao.

Nhạc Tiêu Nhi đã nói qua, Nhạc Hạ Thu người đàn bà kia không đơn giản, nếu như cô ta còn sống, mình khẳng định không phải là đối thủ của cô ta.

Đúng rồi, ngày hôm qua Nhạc Tiêu Nhi nói với cô: “Cẩn thận ba gia tộc.

Ba gia tộc.

Nhạc Hạ Thu?

Đầu óc chợt lóe lên.

Khương Tuyết Nhu cả người cũng kinh sợ. Đúng vậy, cô ấy nói thể không phải là “Cẩn thận Nhạc Hạ Thu “sao.

Cho nên Nhạc Tiêu Nhi đã biết Nhạc Hạ Thu không có chết sao.

Nhạc Tiêu Nhi là biết cái gì sao.

Còn có Hoắc Phong Lang, ngày hôm qua cũng đột nhiên nhắc nhở cô.

Tất cả mọi người đều biết, chỉ còn một mình mình ở trong mộng.

Hoắc Anh Tuấn sẽ trở lại bên cạnh Nhạc Hạ Thu không.

Lòng cô bỗng nhiên hung hăng vặn đau, tay sờ bụng mình một cái. Không được, cô bất kể Hoắc Anh Tuấn trước kia như thế nào, nhưng anh bây giờ là bố của tiểu bảo bối trong bụng mình, đứa trẻ cần có một nhà hoàn chỉnh.

Cô cầm lấy điện thoại ra lập tức gọi điện thoại cho Hoắc Anh Tuấn.

“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện tại không liên lạc được.

Anh đang làm gì, tại sao phải tắt máy. Chẳng lẽ là cùng Nhạc Hạ Thu ở chung một chỗ.

Khương Tuyết Nhu hoàn toàn không khống chế được mà suy nghĩ bậy bạ, lại gọi điện thoại cho Ngôn Minh Hạo: “Hoắc Anh Tuấn tại sao lại tắt máy điện thoại”

Ngôn Minh Hạo đang ở công ty làm thêm giờ sợ hết hồn: “Cậu cả… Cậu cả giờ này đang làm chữa trị tâm lý, bác sĩ nói không thể quấy rầy”

“Chữa trị, cậu nói bác sĩ Nyasia?”

“Đúng vậy, bác sĩ nói kéo dà quá lâu đối với bệnh tình của anh sẽ không tốt lắm, gần đây phải nắm chắc thời gian chữa trị.” Ngôn Minh Hạo trong lòng âm thầm kêu khổ, hy vọng bệnh của Cậu cả được chữa khỏi sớm một chút, nếu để cho thiểu phu nhân biết Nyasia chính là Nhạc Hạ Thu thì phiền toái lớn.

Khương Tuyết Nhu trầm mặc một chút nói: “Vậy bữa tối anh ấy chữa bệnh xong sẽ ngủ luôn ở nhà ở trung tâm luôn sao “Đúng vậy.”

Để điện thoại di động xuống, Khương Tuyết Nhu thật hận bây giờ không thể đứng dậy đi ra ngoài được, cô biết bây giờ người nhà họ Hoắc chắc chắn sẽ không đồng ý cho cô ra khỏi cửa.

Cô bỗng nhiên hối hận, ban đầu không nên đồng ý dọn vào biệt thự của nhà họ Hoắc gia.

Buổi tối tám giờ rưỡi.

Lúc Hoắc Anh Tuấn đi vào thì bên trong đang có nghệ ĩ thổi nhạc saxophonge, anh đi vào bên trong, liếc mắt liền thấy được Nhạc Hạ Thu đang ngồi ở trên ghế chân cao ở quầy bar.

Hôm nay cô mặc một cái váy đầm dài trắng, giống như hoa quỳnh nở rộ trong đêm, trong sáng, thần bí.

“Không phải nói chữa bệnh sao, tại sao lại ở chỗ này”

Hoắc Anh Tuấn đi tới, ngồi vào ghế bên cạnh.

“Nếu anh không muốn đi vào trong bệnh viện lạnh như băng hay là đi vào trong mấy cái quầy rượu mập mờ?”Nhạc Hạ Thu nhìn anh cười một tiếng.

Hoắc Anh Tuấn mím chặc môi mỏng, quả thật hai cái chỗ này anh cũng không quá muốn đi.

“Nơi này tốt nhất, không ồn ào lại rất dễ buông lỏng Vừa vặn người pha rượu bưng hai ly rượu tới, Nhạc Hạ Thu đẩy qua một lỵ.

“Còn muốn uống rượu?”Hoắc Anh Tuấn hơi nhíu mày.

“Nếu không anh phải dùng loại trạng thái căng thẳng này cùng tôi chữa bệnh?” Nhạc Hạ Thu chỉ chỉ vào tim mình với trên đầu óc”Cái gì gọi là bác sĩ tâm lý, chủ yếu chữa trị hai chỗ này này, uống thuốc không trị hết tâm bệnh.”

Hoắc Anh Tuấn trầm mặc từ từ thưởng thức rượu.
Chương 526

Nhạc Hạ Thu nhìn gò má anh, người đàn ông này dù là ở nơi tối tăm như chỗ này thì đường nét gương mặt tinh xảo cũng vẫn chói mắt, cô nhất định phải lần nữa có được anh: “Anh Tuấn, có thể nhờ anh một chuyện hay không, bỏ qua cho tập đoàn Nhạc thị “Cô muốn?”

“Cái đó ngược lại không có, bình thường công việc của tôi cũng rất bận rộn, làm sao có thời giờ quản lý chuyện công ty Nhạc Hạ Thu cười khổ một tiếng: “Chẳng qua là bố tôi bây giờ bệnh tim phát, Tiêu Nhi lại ngồi tù, thứ ông ấy quan tâm nhất chính là công ty, lỡ như công ty cũng mất, tôi thật sợ ông ấy không chịu được.”

Hoắc Anh Tuấn đáy mắt thoáng qua một chút nhu hòa: “Cô vẫn không thay đổi, nhưng mà cô đã quên những năm này cô lưu lạc bên ngoài, ông ta là đối với cô như thế nào rồi sao.

“Ông ấy đối với tôi như thế nào là chuyện của ông ấy, tôi chẳng qua là làm chuyện một đứa con gái nên làm, không thẹn lương tâm của chính mình. Nhạc Hạ Thu thở dài: “Hơn nữa em tôi cũng đã lớn như vậy, còn là một người vô công rỗi nghề, tôi nên dẫn dắt nó tự sửa đổi, không thể giống như trước kia vậy!”

Nhắc tới Nhạc Trạch Đàm, Hoắc Anh Tuấn không che giấu chút cảm giác chán ghét nào của mình: “Là nên sửa đổi một chút.”

Nhạc Hạ Thu bỗng nhiên hướng anh cười một tiếng: “Tôi còn tưởng rằng phải hao phí miệng lưỡi một phen, không nghĩ tới anh trả lời mau như vậy”

“Đây là tôi thiếu cô”Hoắc Anh Tuấn nói.

“Không có, anh không có nợ tôi cái gì. Nhạc Hạ Thu cúi đầu, nhìn rượu trên bàn nói thật nhỏ.

Nửa tiếng sau, anh cùng cô đi lên lầu.

Trong góc u ám, Lương Duy Phong từ chỗ tối đi xuống, liếc nhìn hình trong tay, cười một tiếng.

Xế chiều hôm nay anh ta ở phòng làm việc, đột nhiên nhận được một cái tin nhắn thần bí nhắc nhở anh buổi tối tới nhà hàng này.

“Tuyết Nhu, nhìn dáng dấp tình cảnh này của em càng ngày càng nguy hiểm.”

Lương Duy Phong đem hình gửi cho Khương Tuyết Nhu:

Biệt thự

Khi Khương Tuyết Nhu lại nhận được hình, lòng cô lạnh như băng giống như một cái hang.

Ngày hôm qua Diệp Minh Ngọc thấy bọn họ từ trong phòng khách sạn đi ra, tối nay lại cùng nhau đi tới quán rượu, vậy là hai người là thường xuyên gặp mặt, lần nữa khiến cho cô cảm giác cái gọi là “Tình cũ không rủ cũng tới”.

Chữa bệnh gì?

Công việc bận bịu gì, toàn là giả.

Anh chỉ là muốn chăm sóc Nhạc Hạ Thu mà thôi. Vậy cô với đứa trẻ trong bụng còn coi ra cái gì nữa.

Một cơn tức giận từ đáy lòng Khương Tuyết Nhu tràn ra, cô không thể nhịn được nữa, cô phải rời khỏi cái nhà tù này đi tìm Hoắc Anh Tuấn, nhưng mà phỏng đoán là mọi người sẽ không đồng ý.

Cô suy nghĩ một chút, tìm được số điện thoại của Hoắc Phong Lang liền gọi qua.

Ho khan một cái: “Chuyện hiếm có nha, cô lại chủ động liên lạc với tôi.” Hoắc Phong Lang kinh ngạc nói.

“Hoắc Phong Lang, tôi muốn cầu anh dẫn tôi xuống núi, tôi có việc gấp.” Cô nghĩ qua, ở nơi này người nhà họ Hoắc duy nhất có có thể cầu chỉ có thể là Hoắc Phong Lang.

Hoắc Phong Lang rơi vào tình cảnh khó: “Buổi tối muộn rồi có chuyện gì quan trọng mà muốn đi ra ngoài, ông nội bà nội nếu như biết khẳng định sẽ mắng chết tôi, còn có Hoắc Anh Tuấn….”

“Tôi không phải đi làm chuyện nguy hiểm, tôi chẳng qua là có việc gấp, sẽ bảo vệ tốt mình với đứa trẻ.” Khương Tuyết Nhu cắn rằng: “Hoắc Phong Lang, anh đừng quên đã từng lợi dụng tôi làm tổn thương tôi, nếu như anh đối với tôi có một chút xíu áy náy.……

“Được được được, sợ cô, tôi lái xe mang cô đi ra ngoài, cô lặng lẽ xuống, đừng để cho người khác phát hiện”

Hoắc Phong Lang thở dài.

Mười phút sau, Khương Tuyết Nhu lặng lẽ chui vào trong xe thể thao của anh ta.

Lính gác cửa thấy là xe của Hoắc Phong Lang, không có cản trở, trực tiếp cho qua để cho anh ta đi ra ngoài.

“Đi đâu?” Hoắc Phong Lang nhìn cô một cái, cô ngay cả quần áo cũng không đổi, trực tiếp cả người mặc bộ quần áo ngủ đi ra, đây quả là có chuyện gấp.

Quán rượu “Từ nay về sau”.

“Buổi tối muộn rồi mà cô lại đi đến đó làm gì.” Hoắc Phong Lang có chút lo lắng, người nhà họ Hoắc đối với tiểu bao bối trong bụng cô có bao nhiêu quan trọng hẳn là anh ta biết.

“Bắt gian.”

Hoắc Phong Lang thắng gấp xe một cái.

Khương Tuyết Nhu nhàn nhạt nói: “Anh không phải đã sớm biết rồi sao, Nhạc Hạ Thu không có chết, Hoắc Anh Tuấn gần đây còn thường xuyên cùng cô ta hẹn hò, anh còn nhắc nhở tôi thời kỳ mang thai, đàn ông rất dễ dàng bị người phụ nữ bên ngoài quyến rũ, nhưng thật ra là anh muốn tôi chú ý Nhạc Hạ Thu.”
Chương 527

Hoắc Phong Lang che trán, đàn bà có lúc thật đúng là bén nhạy như là ăng ten vô tuyến vậy: “Thật ra thì tôi cũng chỉ là nghe người ta nói tới Hoắc Anh Tuấn với Tổng Dung Đức bọn họ gần đây thường xuyên cùng Nhạc Hạ Thu ở bên ngoài ăn chung, cái khác tôi không biết.”

“Đàn ông đối mặt với tình nhân cũ, không có tránh, còn có thể tiến tới mức nào, xảy ra chuyện không phải là sớm muộn sao” Khương Tuyết Nhu cắn môi mình, cổ họng ê ẩm: “Tôi không muốn để cho con mình không có bố”

“Được rồi.” Hoắc Phong Lang lần nữa cho xe chạy. Bốn mươi phút sau, xe ngừng ở trước cửa. Khương Tuyết Nhu đẩy cửa xe ra đi ra ngoài.

“Cô chờ tôi một chút.” Hoắc Phong Lang thật sợ bụng cô có mệnh hệ gì, liền vội vàng đuổi theo.

Cô đi lên lầu, đẩy ra từng gian phòng riêng, cho đến lúc đẩy tới căn phòng thứ tư, thấy trên ghế sa lon một đôi trai gái đang ôm nhau, đàn ông cao lớn tuấn tú bất ngờ chính là Hoắc Anh Tuấn, cả đầu anh chôn ở trong bộ ngực của Nhạc Hạ Thu, Nhạc Hạ Thu ôm đầu anh khẽ vuốt ve.

Khi cửa dùng sức đẩy ra, hai người giật nảy mình. Khương Tuyết Nhu không nhúc nhích nhìn một màn này, trong dạ dày khó chịu một trận bão táp nổi lên. Muốn ói, thật rất muốn ói.

Đây là người đàn ông cô yêu sâu đậm, nhưng lại tựa vào một người phụ nữ khác.

Là, cô thừa nhận trong lòng anh một mực không buông xuống Nhạc Hạ Thu, anh có thể không thương mình, nhưng có thể suy tính một chút cho con của anh hay không.

Một cơn tức giận từ trong lồng ngực tràn ra, Khương Tuyết Nhu đi nhanh tới.

Nhạc Hạ Thu vội vàng đẩy Hoắc Anh Tuấn ra: “Cô chính là vợ của Anh Tuấn sao, cái cô thấy không phải…

“ Khương Tuyết Nhu bưng ly rượu trên bàn nước lên hất thẳng lên trên mặt cô.

“A” Nhạc Hạ Thu kêu thét một tiếng.

Hoắc Anh Tuấn dựa vào trên ghế sa lon đầu óc còn đau dữ dội, thời điểm anh mới vừa rồi trị liệu đột nhiên bị kéo đến nhớ lại tình cảnh khi còn nhỏ trước kia thật thống khổ, thật tuyệt vọng không ai giúp đột nhiên bị một tiếng thét chói tai làm cho thức tỉnh.

Đáy mắt khôi phục thanh tỉnh, thấy Nhạc Hạ Thu trên đầu, trên mặt, trên người ướt nhẹp, chật vật không chịu nổi, Khương Tuyết Nhu cầm trong tay một ly rượu rỗng, trên mặt hiện đầy tức giận.

“Em làm gì?” Anh bất ngờ đứng dậy, giận trợn mắt nhìn CÔ.

Nhạc Hạ Thu lập tức vội vàng nắm được cánh tay anh: “Anh Tuấn, anh đừng tới, cô ấy không phải cố ý hất nước tôi, tôi cảm giác là cô ấy hiểu lầm chúng ta.

Ánh mắt của Khương Tuyết Nhu rơi vào trên cánh tay cô đang nằm Hoắc Anh Tuấn, chói mắt đến nỗi khiến hốc mắt đỏ bừng.

Cái gì mà hiểu lầm chữ.

Một câu một lời gọi Anh Tuấn, gọi cũng thân mật quá đi.

“Cô chính là Nhạc Hạ Thu phải không.” Khương Tuyết Nhu lạnh nhạt nhìn cô, ánh mắt sắc bén: “Tôi vẫn cho mối tình đầu của chồng tôi phải đáng yêu thuần khiết hiền lành đến bao nhiêu chứ, thì ra cũng là loại người bên ngoài tỏ vẻ đáng yêu, cũng không có khác gì với những người đàn bà năm tháng ẩn nấp ngấm ngầm âm mưu tính kế

Nhạc Hạ Thu khuôn mặt bỗng nhiên trắng nhợt: “Cô đã hiểu lầm rồi, tôi mới vừa nãy chẳng qua là chữa bệnh cho Hoắc Anh Tuấn.”

“Chữa bệnh?” Khương Tuyết Nhu cười: “Cô tại sao không nói bệnh của anh ấy chỉ có công phu trên giường của cô mới có thể giúp anh ấy giải trừ”

“Đủ rồi.” Hoắc Anh Tuấn sắc mặt khó coi đứng lên. anh bây giờ đầu óc còn rất không thoải mái, đã vậy bên tại chỉ có tiếng ồn ào ông ông của Khương Tuyết Nhu, làm cho đầu còn đau hơn, ưu tư cũng đã lên tới: “Khương Tuyết Nhu, tôi đã bảo em ở nhà dưỡng thai thật tốt, kết quả em buổi tối muộn lại chạy đến đây động thủ, mắng chửi người, em xong chưa.”

Khương Tuyết Nhu khó tin.

Rõ ràng là anh giấu mình cùng đàn bà khác ân ân ái ái. Bị bắt tại trận, không cảm thấy xấu hổ, hốt hoảng cũng được đi, còn quay ngược lại trách cô.
Chương 528
“Làm sao, trách tôi quấy rầy anh với tình nhân cũ của anh sao?”
Cô nghẹn ngào châm chọc.
“Anh chưa bao giờ làm gì có lỗi với em, em tại sao vẫn luôn không phân biệt được phải trái liền làm nhục người khác, em lập tức cho nói xin lỗi Hạ Thu” Hoắc Anh Tuấn âm u ra lệnh.
Nói xin lỗi?
Khương Tuyết Nhu giống như là nghe được truyện cười thế kỷ vậy.
“Anh Tuấn, không cần!”Nhạc Hạ Thu liền vội vàng khuyên nhủ: “Anh mau cùng phu nhân của anh trở về đi thôi, ắt xì.”
Cô mới vừa nói xong cũng hắt hơi một cái, thân thể rụt lại một cái.
Hoắc Anh Tuấn vội vàng cởi áo khoác của mình để hoác lên trên người cô. Khương Tuyết Nhu đột nhiên cảm thấy tuyệt vọng vô cùng.
Trước đây chẳng qua là xuất hiện một Nhạc Hạ Tuyền có dáng dấp mấy phần giống với Nhạc Hạ Thu, hai người liền rùm beng phải không thể giải quyết được, thiếu chút nữa ly dị. Hôm nay là một Nhạc Hạ Thu chân chính xuất hiện, cô còn có hy vọng thắng được sao?
Đáy mắt cô một mảnh mờ mịt.
Tối nay có phải là cô không nên tới đây hay không?
Hoắc Phong Lang vẫn đứng cửa không nghĩ sẽ nhúng tay vào chuyện này nhìn bóng lưng run rẩy cô đơn, của cô, có chút không đành lòng đứng lên, không nhịn được nói: “Hoắc Anh Tuấn, thật quá đáng, dù như thế nào đi nữa thì cô ấy cũng là vợ anh, hai người bây giờ là vợ chồng, buổi tối muộn không trở về nhà mà lại cùng người đàn bà khác ở trong phòng kín ân ân ái ái, anh có từng nghĩ tới cảm nhận của Tuyết Nhu không”
“Ai ân ân ái ái.” Hoắc Anh Tuấn chán ghét không dứt, nhìn chằm chằm Khương Tuyết Nhu mắng: “Có phải là em mang Hoắc Phong Lang tới hay không, em bị cậu ta dạy dỗ còn chưa đủ hay sao, cậu ta chính là muốn khích bác ly giản, em tại sao vẫn không thể nhìn ra những thứ này, những người có dã tâm này đang ly giản chúng ta, tại sao em lại không hiểu mà còn tới đây gây sự “Ai khích bác lỵ giản, anh có bị bệnh không” Hoắc Phong Lang cũng lửa giận bốc ba mét.
“Được rồi, chúng ta đi thôi.” Khương Tuyết Nhu níu tay anh ta lại.
Cô mệt mỏi, cô không nên tới.
“Ai bảo em bắt lấy tay cậu ta. Hoắc Anh Tuấn sãi bước đi tới, đem cô kéo đến bên cạnh mình: “Hoắc Phong Lang, tôi cảnh cáo cậu, sau này cách xa cô ấy ra.
Cách đó không xa Nhạc Hạ Thu thấy một màn này sắc mặt cứng đờ, cô âm thầm nắm chặt quả đấm, giấu đi ảnh mắt ghen tị.
“Anh muốn Hoắc Phong Lang cách xa tôi một chút, vậy anh có cách Nhạc Hạ Thu xa một chút không?”
Khương Tuyết Nhu hất tay của anh ra, cười nhạt: “Chỉ cho phép đốt lửa phóng hỏa, nhưng không cho phép người khác đốt đèn, Hoắc Anh Tuấn, anh muốn cùng Nhạc Hạ Thu hợp lại, có thể trực tiếp nói với tôi, tôi cũng không có xin anh cùng tôi ở chung một chỗ, buổi tối nói phải làm thêm giờ, muốn trị bệnh, kết quả anh chính là đang lừa gạt tôi như vậy sao, anh có biết hay không mới vừa nãy anh còn nằm ở trên ngực cô ta dáng vẻ thật là rất chán ghét”
Hoắc Anh Tuấn sửng sốt một chút, cặn chặt lông mày, lúc này, Nhạc Hạ Thu đi tới: “Anh Tuấn, hay là để tôi tới giải thích rõ đi.”
Nói xong cô đưa ra một tấm danh thiếp: “Hoắc phu nhân, tôi là bác sĩ tâm lý Nyasia phụ trách bệnh tình của Hoắc Anh Tuấn, mới vừa rồi tôi thật sự là đang chữa bệnh cho Hoắc Anh Tuấn, tôi định để cho anh ấy quay về khoảng thời gian ở tuổi thơ một chút, muốn giúp anh ấy từ trong bóng tối đi ra, nhưng mà anh ấy mất khống chế, tôi mới muốn cho anh ấy bình tĩnh một chút, sau đó các người liền tiến vào ”
Khương Tuyết Nhu nhận lấy, giật mình.
Cô làm sao cũng không nghĩ tới Nhạc Hạ Thu lại chính là bác sĩ tâm lý Nyasia rất lợi hại và thần bí mà Quý Tử Uyên nhắc tới đó.
Người đàn bà này rất rõ ràng không đơn giản, sau này nếu để cho cô ta ngày ngày chữa bệnh cho Hoắc Anh Tuấn, khó chắc được là cô ta không sử dụng thủ đoạn để quyến rũ Hoắc Anh Tuấn.
“Cô ấy mới vừa nãy thật sự là chữa bệnh cho anh, anh không có nói cho em biết, chính là sợ em giống như bây giờ hiểu lầm, suy nghĩ bậy bạ.” Hoắc Anh Tuấn mặt đầy bất đắc dĩ nói.
Khương Tuyết Nhu hờ hững ngẩng đầu, châm chọc: “Kia có cần tôi phải nói lời xin lỗi với các người hay không” Nếu như anh còn dám để cho mình nói xin lỗi với Nhạc
Hạ Thu, bảo đảm cũng không có sau đó.
Hoắc Anh Tuấn: “.
Hoắc Phong Lang âm dương quái khí nói: “Nói xin lỗi cái gì, biết rất rõ ràng là tình nhân cũ, còn cô nam quả nữ ở riêng với nhau, vừa thấy mặt đã chửi bởi người vợ đang mang thai của mình, huống chi chỉ là một người phụ nữ bình thường cũng sẽ khó chịu.”
Chương 529

Khương Tuyết Nhu phức tạp nhìn Hoắc Phong Lang một cái, đã rất lâu rồi không có nhìn thấy anh ta thuận mắt như vậy.

Hoắc Phong Lang nhìn cô cười một tiếng, lộ ra một hàm răng trắng sáng.

Mắt thấy hai người liếc mắt đưa tình, sắc mặt Hoắc

Anh Tuấn nhất thời đen giống như đáy nồi vậy.

Cho đến Nhạc Hạ Thu lần nữa ôn nhu lên tiếng: “Hôm nay chữa trị đến đây thôi, Anh Tuấn, anh trước tiên đưa phu nhân của anh trở về đi.”

“Được.” Hoắc Anh Tuấn gật đầu một cái, anh cũng không yên tâm để cho Hoắc Phong Lang đưa Khương Tuyết Nhu trở về, về phần Nhạc Hạ Thu, khẳng định là tự lái xe đến đây.

Lúc Khương Tuyết Nhu đi tới cửa, quay đầu nhìn về phía Nhạc Hạ Thu: “Cô Nhạc, nếu như là chữa bệnh cho Hoắc Anh Tuấn, tôi hy vọng cô có thể tới biệt thự của chúng tôi để chữa bệnh, thật xin lỗi tôi lòng dạ nhỏ mọn, dẫu sao cô Nhạc đẹp như vậy, lại là bạn gái cũ của Hoắc Anh Tuấn, tôi chỉ là một phụ nữ đang mang thai, cô Nhạc cũng là phụ nữ, nhất định có thể thông cảm cho nỗi khổ của tôi.”

“Tôi có thể thông cảm”Nhạc Hạ Thu mỉm cười gật đầu.

Cho đến khi nhìn thấy Hoắc Anh Tuấn sau khi rời đi cũng không quay đầu lại, sắc mặt xinh đẹp của cô bỗng nhiên âm trầm xuống.

Hoắc Anh Tuấn lại thật là bỏ rơi cô một mình.

Nếu là trước kia thì tuyệt đối sẽ không.

Nhìn dáng vẻ này thì cô đánh giá thấp vị trí của cái người phụ nữ xấu xí đó ở trong lòng anh, phải đổi cái phương pháp khác mới được.

Từ trong quán rượu đi ra, Hoắc Phong Lang thức thời chuẩn bị rời đi.

Khương Tuyết Nhu bỗng nhiên gọi anh ta lại: “Hôm nay cảm ơn anh, hay là tôi mời anh một bữa ăn đêm đi.”

Cô đã rất lâu không đi ra, bên cạnh vừa vặn thổi qua một mùi thơm của đồ nướng, khiến cho khẩu vị của cô bị kích thích.

“Cái bộ dáng này của em còn có thể ăn đêm sao?” Hoắc Anh Tuấn chân mày nhíu chặt đến mức cũng sắp có thể kẹp chết một con ruồi: “Cùng anh trở về”

“Tôi biết anh sẽ không đồng ý, cho nên tôi không mời anh, phải đi về thì chính anh tự trở về đi.” Khương Tuyết Nhu hướng Hoắc Phong Lang nháy mắt, hai người cùng nhau đi về phía bên kia đi.

Hoắc Phong Lang nhìn Hoắc Anh Tuấn ở phía sau đang thở hổn hển một cái, đột nhiên có chút đắc ý nhưởng mày.

Hay lắm, trên thương trường cùng lắm là thua anh, nhưng trong chuyện cá nhân thì ít nhất tôi có thể cướp vợ anh.

Hoắc Anh Tuấn thiếu chút nữa tức chết: “Khương

Tuyết Nhu, trước kia em ăn cũng được đi, nhưng bây giờ em đang mang thai, không muốn đem đứa trẻ ra làm trò đùa chứ.”

“Ai da, anh hai, anh nói lời này liền không đúng rồi, ai nói phụ nữ có thai có thể ăn đồ nướng, chỉ cần ăn ít là được rồi.” Hoắc Phong Lang nháy nháy mắt cười nói.

Khương Tuyết Nhu vô cùng tán đồng gật đầu.

Nếu không phải mang thai, cô cũng còn nghĩ đến mấy chai rượu.

Thật chịu đủ các thể loại cuộc sống bị đè nén này rồi.

“Tôi mỗi ngày đều phải uống canh, chắc là tương lai không thể nhận ra được mùi vị gì nữa rồi, anh không mang theo tôi đi ra ngoài ăn cũng được đi, bây giờ tôi đi ra anh còn phải ngăn cản, tôi không quan tâm, hôm nay tôi nhất định là phải ăn.”

Khương Tuyết Nhu đã bị mùi thơm của đồ ăn làm thèm ăn đến nước miếng cũng bài tiết ra thật nhiều.

“Anh hai, nếu anh không muốn ăn thì hãy đi về trước đi.” Hoắc Phong Lang cười híp mắt đi theo lên.

Hoắc Anh Tuấn thật hận không thể đi lên đạp mấy phát lên trên gương mặt đó của Hoắc Phong Lang, anh mặt lạnh cũng đi theo lên.

Sau khi anh ngồi vào tiệm ăn khuya, hoàn cảnh quanh mình ồn ào tồi tệ khiến cho anh khó chịu cau mày.

Khương Tuyết Nhu sau khi gọi thức ăn xong, đưa cho Hoắc Phong Lang.

Hoắc Phong Lang cũng chọn mấy thứ, trực tiếp đưa cho ông chủ quán, đối với Hoắc Anh Tuấn nói: “Anh hai, tôi không cho anh nhìn, tại vì dù sao loại đồ ăn ở này thì anh cũng sẽ không ăn.”

Hoắc Anh Tuấn: “…”

Không cho anh ăn thì anh cũng không ăn, dù sao anh còn ngại bẩn.

Nhưng mà không thể ủy khuất cho tiểu bảo bối của Anh đứng dậy hướng vĩ nướng đi tới: “Ông chủ, những thức ăn này của ông đã rửa sạch sẽ rồi phải không” anh.

“Vợ tôi đã rửa rất nhiều lần, rất sạch sẽ.” Ông chủ cười hạ hả nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK