"Nhưng mà..."
"Tôi sẽ xử lý thích đáng, bà cũng đừng quên ban đầu Khương Thanh Thư là chết như thế nào?"
"Được." Vệ Phương Nghi đáy mắt thoáng qua một tia ác độc: "Nếu ông ta đã tuyệt tình như vậy, vậy cũng chớ trách tôi ác độc."
Sáng sớm.
Khương Tuyết Nhu ăn điểm tâm xong chuẩn bị đi công ty, mới ra cửa, Hoắc Anh Tuấn đi theo sau lưng cô, cả người mặc bộ đồ ngủ màu trắng, hai tay cho vào trong túi, da thịt nơi lồng ngực lộ ra ở bên ngoài tạo nên nét mị lực của người đàn ông thành thục.
Hôm nay thang máy tư nhân của tòa nhà đang được kiểm tra, Khương Tuyết Nhu không thể làm gì khác hơn là dùng thang máy công cộng đi xuống.
Khương Tuyết Nhu bất đắc dĩ liếc mắt bóng người người đàn ông sau lưng cô, người đàn ông này, tùy tiện mặc cái gì, cũng đẹp trai nghịch thiên.
"Anh đi theo em làm gì, không cần thay đổi quần áo đi làm sao".
"Tiễn em"
Giọng nói trầm thấp của Hoắc Anh Tuấn tràn đầy cứng chìu, để cho lòng cô hoàn toàn nhảy loạn, tim đập nhanh hơn một chút.
Đang là giờ làm việc, lầu trên lầu dưới rất nhiều người đi lên xuống, sáng sớm như vậy phụ nữ trẻ tuổi là chiếm đa số.
Khương Tuyết Nhu chú ý tới bên trong thang máy tất cả phái nữ là đang len lén nhìn người đàn ông này, thậm chí còn có gan. lớn thừa dịp lúc bên ngoài có người đi vào, không chút xấu hổ chạm vào người Hoắc Anh Tuấn.
Cô nhìn thấy chân mày nhẹ nhàng cau một cái, nói thật, đổi lại lúc trước nếu như cô thấy một người đẹp trai như Hoắc Anh Tuấn, có thể cũng sẽ bởi vì sắc đẹp đó mà len lén nhìn người ta, cái này cũng rất bình thường.
Nhưng mà cũng chiếm tiện nghi đàn ông quá mức như vậy.
"Vợ, tay anh lạnh" Hoắc Anh Tuấn đột nhiên từ phía sau ôm lấy cô, hai tay từ từ cho vào trong túi áo của cô, bộ dạng ngạo kiều kia quả thật là để cho những người phụ nữ kia trong lòng cũng hóa đá.
Nhưng đồng thời cũng kinh hãi.
Quá mức mà, một người phụ nữ bị hủy dung cũng có thể tìm được người đàn ông đẹp trai như vậy.
Thang máy đến bãi đậu xe, một đám phụ nữ mới đi ra khỏi thang máy.
Đi xa ra một khoảng cách, còn có tiếng bàn luận truyền tới.
"Người đàn ông kia tuyệt đối là bị người ta bao nuôi, tôi nghe nói ở trên lầu trên cùng của chúng ta có một vị siêu cấp có tiền nhà giàu thần bí, phỏng đoán chính là người phụ nữ kia"
"Thượng đế ơi, con cũng muốn được có nhiều tiền như người phụ nữ kia vậy, có thể nuôi được đàn ông cực phẩm như vậy."
Hoắc Anh Tuấn gương mặt tuấn tú khó coi biến thành màu đen.
Khương Tuyết Nhu ngược lại là "Xi" cười khẽ: "Anh trai đẹp trai, anh có thể đi lên lầu được rồi, ngoan"
"Đừng đi vội, có đồ muốn đưa cho em" Hoắc Anh Tuấn hất cám lên đưa về phía bên phải chỉ chỉ.
Khương Tuyết Nhu nhìn sang, một chiếc xe màu trắng chạy vượt qua ngừng ở bên cạnh, mặt ngoài sang trọng, bên trong chiếc xe được thiết kế độc đáo, xe hiệu này ở trong nước cô chưa từng thấy qua, nhưng trước kia khi đi du học ở nước ngoài nhiều lúc sẽ thấy một vài chiếc tương tự, theo bạn học nói, một chiếc tiện nghi nhất, mới nhất cũng phải tầm một trăm năm mươi tỉ.
Hơn nữa xe này bảng số xe lại là X1314.
Nghĩa là, cả cuộc đời. Thật là trò đùa rất quê mùa.
Nhưng là đối với phụ nữ mà nói, cái này có thể lấy lòng được người phụ nữ.
Nhất định là anh cố ý làm một tấm bảng số xe như vậy, khiến cho Khương Tuyết Nhu mặt đỏ tới mang tai, trong lòng cũng giống như ăn mật đường ngọt vậy.
Trước kia cảm thấy anh một chút lãng mạn cũng không biết, bây giờ thì quá lãng mạn thật là có thể người phụ nữ của anh choáng váng hoa mắt chóng mặt.
- ----------------------