Buổi chiều mới nói là bảo mình đừng có theo cô, buổi tối liền gửi tin nhắn bảo mình đến.
Khương Tuyết Nhu tự nhiên không có bỏ lỡ đáy mắt đắc ý của anh, não nề hung ác trợn mắt nhìn anh một cái.
Hoắc Anh Tuấn làm bộ như không nhìn thấy, quay đầu nhìn về phía mọi người nhà họ Tống lên tiếng chào hỏi: “Ông cụ Tống, ông đem bọn họ kêu tới làm gì?”
Ông cụ Tống dùng một chút uy nghiêm phẫn nộ nhìn Lâm Minh Kiều: “Nha đầu này là tên lừa gạt phá hủy danh tiếng của Dung Đức, ông cũng là không có biện pháp, lo lắng Dung Đức không cưới được vợ, muốn cho cô ấy cùng Dung Đức kết hôn”
Hoắc Anh Tuấn cũng bị cái ý tưởng của ông cụ làm cho kinh sợ: “Dung Đức có biết chuyện này không?”
“Ông cùng đã đề cập tới” Ông cụ Tống thở dài một cái: “Hoắc Anh Tuấn a, Dung Đức lớn rồi, ông không thể nhìn có cứ phí thời gian như: vậy mãi được”
Hoäc Anh Tuấn nhất thời bị điểm huyệt, thật ra thì tình cảm của Tống Dung Đức đối với Nhạc Hạ Thu anh biết: “Ông nội, hai người này hôm nay con phải mang đi, ông đừng làm khó dễ bọn họ nữa”
“Được rồi, cũng biết trước khi đến mời tới cứu tinh” Ông cụ Tống tức giận trợn mắt nhìn Lâm Minh Kiều một cái ôi lại tìm cô.
Nha đầu, tôi thật hy vọng cô có thể làm cháu dâu của tôi. Cô trị được.
Dung Đức, chỉ cần cô cùng Dung Đức kết hôn, tôi đem mười phần trăm cổ phần Tống thị cho cô”
Lâm Minh Kiều ngẩn người, lắc đầu: “Chính tôi tự kiếm được tiền, còn phải cần cổ phần của nhà họ Tống các người sao, tôi không cần”
Người nhà họ Tống đều ngẩn ra, không nghĩ tới cô ngay cả do dự cũng không có liền trực tiếp từ chối không tiếp.
“Ông nội, nhìn dáng dấp thì ông không thuyết phục được cô ấy rồi”
Hoắc Anh Tuấn cười một tiếng, nắm lấy tay Khương Tuyết Nhu kéo đi ra ngoài, Lâm Minh Kiều sau đó cũng đi theo ra.
Nghe yên lặng ước chừng một phút sau, ông cụ Tống kích động võ bàn: “Coi tiền bạc như là đất đá, Lâm Minh Kiều người này nhất định phải là cháu dâu tôi”
Tống Vương Quý đầu đầy hắc tuyến, Chung Nghệ Vỉ ngược lại tương đối thận trọng: “Mới vừa rồi Hoắc Anh Tuấn dắt tay Khương Tuyết Nhụ, là có ý gì a, hai người này muốn hợp lại, không phải cậu ta cùng Nhạc Hạ Thu sắp kết hôn rồi sao”
“Không phải không thành hay sao? Tôi nghe nói cái người Nhạc Hạ Thu trước khi cưới có thể thật cùng người đàn ông khác làm bậy, người nhà họ Hoäc đều không đề cập tới chuyện làm hôn lễ bổ sung” Tống ‘Vương Quý nói.
“Xong rồi, Nhạc Hạ Thu nếu như kết hôn không thành, rất có thể sẽ tìm tới Dung Đức chúng ta cái lốp xe dự phòng này. Tiểu tử ngốc kia mỗi ngày đều trông nom Nhạc Hạ Thu, chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp để cho nó kết hôn nhanh lên một chút mới được” Chung Nghệ Vi sốt ruột nói: “Tôi tuyệt sẽ không để cho nó cưới Nhạc Hạ Thu”
Ông cụ Tống và Tống Vương Quý cũng gật đầu một cái, Nhạc Hạ Thu loại đàn bà đó, tuyệt đối không thế vào cửa nhà họ Tống.
Từ sau khi trong phòng khách ra ngoài không bao xa, Khương Tuyết Nhu liền dùng sức rút tay trở lại.
Hoäc Anh Tuấn cúi đầu nhìn lòng bàn tay trống không một chút, u oán liếc cô một cái: “Tôi ngay cả cơm cũng không ăn, chạy tới cứu cô”
“Cho nên… Anh cứu chúng tôi, tôi phải để cho anh dắt tay hay sao? Khương Tuyết Nhu lạnh lùng liếc nhìn anh: “Vậy anh lần sau đừng tới cứu tôi, tôi tin tưởng tôi cũng có thể hoàn hảo không sứt mẻ đi ra. Nhiều nhất để cho Minh Kiều trở thành vợ của anh em anh”
cùng với đại ngu đần ở chung một chỗ”
Chương 791: Nhà mới
Lâm Minh Kiều có ý ám chỉ ánh mắt quét qua Hoäc Anh Tuấn một cái: “Tuyết Nhu, tớ cũng không muốn bước vào vết xe đổ của cậu, đến lúc đó Tống Dung Đức bảo tớ cút, tớ không cút, nói không chừng sẽ còn bị người ta nhốt vào viện tâm thần trở thành người điên, vậy thì quá đau khổ”
Anh thật là muốn đem Lâm Minh Kiều ném ngược lại vào nhà họ Tống.
Lúc này mới vừa có một chút xíu tiến triển như vậy, liền bị cô cho một chậu nước lạnh tạt tới.
“Cũng đúng là như vậy, cho nên tìm đàn ông nhất định phải thận trọng” Khương Tuyết Nhu cũng dùng giọng nói ý vị sâu xa: “Nhất là những người đàn ông kia vừa đụng đến Bạch Liên Hoa liền bị tẩy não, nhất định phải xa lánh”
Sau khi từ nhà họ Tống ra ngoài, Hoäc Anh Tuấn đã bị hai người bọn họ sỉ vả không có cách nào đối đáp lại Anh tự nhận mình là một đại nam nhân thông minh cơ trí, bằng không cũng sẽ không dân Hoäc thị ở trong vòng vây của một đám sài lang đi tới hôm nay, nhưng ở trong mắt hai người phụ nữ, mình giống như một người ngu đần vậy.
Khiến cho cả gương mặt tuấn tú của anh cũng thúi.
“Tổng giám đốc Hoắc… ” Lúc này, Ngôn Minh Hạo lái một chiếc xe nhỏ ngừng ở trước mặt ba người: “Anh kêu tôi tới là… “
“Đưa Lâm Minh Kiều trở về” Hoắc Anh Tuấn không nói hai lời dắt tay Khương Tuyết Nhu đi lên xe mình, anh thật là nhãn nhịn đủ cái người kỳ đà cản mũi Lâm Minh Kiều đó rất lâu rồi.
“Hoäc Anh Tuấn, anh buông tay, tôi với Minh Kiều là ở chung, chúng tôi có thể cùng nhau trở về” Khương Tuyết Nhu dùng sức rút tay mình ra nhưng cũng không rút về được, cho đến khi thân thể bị Hoắc Anh Tuấn áp vào trên ghế.
“Mặc kệ cô nói gì, hôm nay tôi cứu cô, cô phải phụ trách đưa tôi đi ăn cơm, tôi đói” Hoäc Anh Tuấn nói có lý chẳng sợ.
Khương Tuyết Nhu nhìn hình dáng anh cường ngạnh thế này, biết hôm nay sẽ không từ chối được, chỉ có thể bất đắc dĩ đeo giây đai an toàn: “Anh muốn ăn cái gì?”
“Tôi muốn ăn cái gì đều được sao” Hoắc Anh Tuấn nghe hai tròng mắt sáng lên, cũng không chờ Khương Tuyết Nhu trả lời, lập tức một cước cần ga đạp đi ra ngoài.
Trên đường anh gọi một cú điện thoại: “Đưa đến ba mươi cân thịt kho, bây giờ tôi đến khu biệt thự Ngọc Khê”
Quả nhiên.
Khương Tuyết Nhu thở dài, cũng biết mình đoán không sai, Hoắc Anh Tuấn trước kia hay là Hoắc Anh Tuấn bây giờ, ngay cả khẩu vị cũng không thay đổi.
Không bao lâu, xe lái vào khu biệt thự Ngọc Khê.
Chỗ ở của Hoắc Anh Tuấn là một tòa nhà nhỏ, tổng cộng cũng chỉ có sáu tầng, Hoắc Anh Tuấn ở tầng cao nhất Hai người từ trong thang máy đi ra, Khương Tuyết Nhu liền thấy trước cửa để bốn túi lớn thịt kho tàu, cô nhất thời có chút đau đầu.
Hoäc Anh Tuấn ngay trước mặt cô điền mật mã vào, quay đầu nói với cô: “Nhớ không, sau này cô có thể tới bất cứ lúc nào”
Khương Tuyết Nhu cười nhạt: “Tôi tới nơi này làm gì, làm thức ăn cho anh sao? Tôi cũng không phải là bà vú của anh, anh cũng không cho tôi tiền lương”
“Tôi không phải cái ý này… Hoắc Anh Tuấn bị nghẹn vô lực.
“Vậy anh có ý gì nơi này giúp anh tắm, ngủ với anh?” Khương Tuyết Nhu không chút lưu tình nói tới: “Tôi đối với anh mà nói, không phải là người còn có hai tác dụng này sao”
“Trước kia là tôi không hiếu, sau này sẽ không” Hoäc Anh Tuấn tròng mắt sâu đậm nhìn cô một cái, ánh mắt u ám thâm thúy của người đàn ông này, phối hợp với một gượng mặt đẹp trai tuấn tú, dù là Khương Tuyết Nhu nhắm hai mắt cũng có thể vẽ ra gương mặt này, nhưng đối mặt với giọng nói đè thấp quyến rũ của anh, trong lòng vẫn là vi diệu giật giật.
Anh mở cửa, Khương Tuyết Nhu đi vào.
Nhìn ra được Hoäc Anh Tuấn hẳn mới vừa dọn vào không tới mấy ngày, toàn bộ nhà trông rất vẳng vẻ, nhìn một cái liền chưa từng được ở qua, trong phòng bếp lại có dấu vết lửa.
“Đây chẳng lẽ là nơi anh vì lén lút Nhạc Hạ Thu mà len lén đưa người phụ nữ khác vào ở chứ gì” Khương Tuyết Nhu không nhịn được nhạo báng.
“Nhà này là lúc trước một phú thương cởi mở đưa cho tôi, tôi cũng là mấy ngày trước mới dời tới, sau này sẽ không trở về biệt thự Hải Tân” Hoäc Anh Tuấn chịu đựng nhãn nhịn cùng cô giải thích: “Tôi muốn ăn thịt kho lần trước cô làm cho Hiểu Khê, thịt kho tàu ấy”
Anh vừa nói liền đem bốn cái túi thịt đem vào xếp ra bàn.
Khương Tuyết Nhu mặt mũi co quäp một cái: “Anh chẳng lẽ là muốn tôi tối nay đem những thứ này làm cho anh ăn”
Nếu quả là như vậy, cô tuyệt đối lập tức quay đầu liền đi.
Hoắc Anh Tuấn cúi đầu nhìn chăm chú mấy giây, lấy ra hai miếng thịt trong bốn túi xếp hàng: “Hay là nấu những thứ này đi”
Chương 792: Cảm giác mái ấm
Khương Tuyết Nhu huyệt thái dương giật một cái Chết tiệt, từ đầu tới đuôi cũng chỉ sẽ xem mình là một người vú nấu cơm, cô trước kia rốt cuộc là làm sao yêu anh cái tên khốn kiếp này chứ.
Thôi được rồi, vì kế hoạch của mình nhịn một chút đi.
Cô nhắm mắt, đeo lên khăn choàng làm bếp, dứt khoát chuẩn bị một chút đồ ăn.
Hoäc Anh Tuấn ngồi ở trong phòng khách xem tỉ vị, thỉnh thoảng quay đầu, liếc nhìn bóng người trong phòng bếp bận rộn, trong lòng ấm áp.
Trước kia lúc anh một mình sống ở chỗ này, luôn cảm thấytrống rỗng thiếu đi một chút gì đó, bây giờ mới phát hiện, là thiếu một người phụ nữ.
Loại tư vị này, dù là trước kia ở tại biệt thự Hải Tân, dù là nơi đó có Nhạc Hạ Thu, nhưng người nấu cơm là dì Trương, anh cũng chưa có cảm thấy được cảm giác này.
Khương Tuyết Nhu mất hết nửa tiếng, cuối cùng nấu ra được một nồi thịt kho tàu hấp dẫn, hai tay cô mệt tê dại, bụng cũng đói ục ục.
cô chỉ nấu một đĩa canh sườn hầm bắp, Hoắc Anh Tuấn đi tới nhìn một cái, phát sườn xào chua ngọt, một bát thịt kho tàu, một còn dư lại chính là đem hết thịt đi xào ớt xanh.
Chân mày Hoäc Anh Tuấn lập tức nhíu lại: “Tôi không phải nói chỉ sườn xào chua ngọt với thịt kho tàu thôi sao”
Khương Tuyết Nhu tức giận liếc anh một cái: “Anh trai, nhiêu đây đồ, anh muốn tôi toàn nấu sườn xào chua ngọt hết cho anh, anh muốn ăn xong liền bị cao huyết áp hay là bệnh tiểu đường, tôi nhờ anh hôm qua mới té xỉu đưa vào bệnh viện, chính anh chú ý một chút đi”
Hoắc Anh Tuấn ngẩn ra.
Đối mặt với ánh mắt to tức giận sáng ngời của cô, trong lòng anh bỗng nhiên một ngọt, đôi môi cũng cong lên hấp dẫn, lộ ra vài tia vui thích: “Cô là đang quan tâm tôi?”
Quan tâm em gái anh.
Khương Tuyết Nhu thở dài: “Anh trai, đây là thông thường, tôi van cầu anh đừng dài lòng nữa”
“Tôi không có ý định ăn một lần” Hoắc Anh Tuấn bỗng nhiên u oán mở miệng: “Tôi định để trong tủ lạnh, một ngày ăn một đĩa”
“Vậy cũng không thể ăn như vậy”
“Được, tôi không ăn, tôi nghe cô” Hoắc Anh Tuấn sáng quắc con mắt nhìn cô, bộ dạng kia giống như một chú chó con khôn khéo vậy.
Khương Tuyết Nhu: ”.. “
Cô dời đi ánh mắt, bới cơm, chuẩn bị ăn cơm, buổi tối cô cũng chưa ăn xong cơm liền bị lôi đi, bây giờ đói bụng muốn chết.
Nhưng mà cũng lại là thịt kho tàu với sườn xào chua ngọt, cô ăn mấy món này cũng phát ngán.
Nhưng cũng không giống với Hoắc Anh Tuấn, cảm giác ăn rất ngon, mặc dù là anh thích nhất thịt kho tàu và sườn xào chua ngọt nhưng mà ăn với canh sườn hầm bắp này cũng rất ngon.
Cả đời anh độc thân đi” Khương Tuyết Nhu trực tiếp đứng dậy đi, liếc mắt nhìn nhiều một chút liền ngại khó chịu.
Chương 793: Thiết nghĩ anh nên đi tìm công ty dịch vụ vú nuôi
Mi mắt của Hoäc Anh Tuấn trong nháy mắt trâm xuống, mắt thấy cô kéo cửa ra chuẩn bị rời khỏi, anh sãi bước đuổi theo bắt cánh tay cô: “Cô không nghĩ rửa chén cũng không dọn, nói thẳng chính là… “
“Hoäắc Anh Tuấn, anh đủ rồi, tối hôm nay anh đem chúng tôi từ nhà họ Tống mang ra ngoài. Tôi làm thức ăn suốt hai tiếng đã trả hết nợ cho anh, hơn nữa nói trắng ra là, ngày hôm qua tôi cũng cứu anh, ai có thể để cho tôi tâm tính thiện lương đâu”
Khương Tuyết Nhu cười lạnh: “Anh sau này đừng tìm tôi nữa, tôi không muốn chịu khổ cực làm xong thức ăn cho anh xong còn phải phụ trách rửa chén thu dọn vệ sinh cho anh, tôi đề nghị anh sau này có chuyện có thể gọi đến số điện thoại này”
Cô nói xong cầm lấy điện thoại ra tìm ra một cái số điện thoại cho anh nhìn.
Hoắc Anh Tuấn thấy dãy số phía trên tên là “Số điện thoại công ty dịch vụ vú nuôi “.
Gương mặt đẹp trai của anh nhất thời tối.
Khương Tuyết Nhu tốt bụng nhắc nhở: “Đừng tưởng rắng tất cả người ở công ty nội trợ đều là dì, cũng có người trẻ tuổi hiền hậu chưa lập gia đình, một mình anh có thể chọn, luôn có thể chọn được người thích hợp”
Cô nói xong trực tiếp mở cửa nhà rời đi Tựa như nhìn anh lâu một chút cũng ngại khó chịu lồng ngực.
Hoắc Anh Tuấn tại chỗ tức giận ngực khó chịu xông tới, chờ lần nữa đuổi theo, ngay cả bóng người cô cũng không thấy đâu.
Anh về đến nhà, nhìn một bàn chén đũa nhức đầu, buồn rầu.
Không phải là chỉ bảo cô rửa chén đũa thôi sao, đến nổi kích động như vậy sao, không muốn rửa cũng không cần rửa. Cô cũng có thể nói ra, anh cũng không có buộc cô làm.
Anh móc điện thoại ra, theo bản năng muốn gọi cho Quý Tử Uyên hỏi ý kiến, nhưng rất nhanh liền dừng lại Quý Tử Uyên cùng Nhạc Hạ Thu cũng là bạn, nếu như lúc này để cho cậu ta biết mình thích Khương Tuyết Nhu, khẳng định lại sẽ bị nhắc nhở.
Anh suy nghĩ một chút, lên trên mạng hỏi: <Mời người con gái mình thích tới nhà nấu cơm, để cho cô ấy rửa chén kết quả cô ấy tức giận chạy mất, là tôi sai rồi hay là người phụ nữ đó quá nhỏ mọn?> Sau khi anh đăng lên xong, không tới nửa giờ, bình luận nhất thời bùng nổ.
<Ai cha má ơi, loại vấn đề này lại có người hỏi, người phụ nữ này là mười tám đời chết xui xẻo, mới bị người đàn ông này thích.>
<Anh lại không biết xấu hố hỏi người phụ nữ này nhỏ mọn, vậy anh phải là có biết bao nhiêu nhỏ mọn rồi.>
<Cùng là đàn ông, anh em, tôi tốt bụng nói cho anh biết lời trong lòng, anh như vậy là không tìm được vợ đâu.>
<Tôi cảm thấy anh hay là đừng tìm bạn gái, tìm bà vú đi đi.>
Nghỉ ngơi một vài phút, gọi qua tiếp nhưng vẫn là cái âm thanh kia.
Năm phút sau,âm thanh vẫn không đổi.
Nửa tiếng sau, anh chắc chắn mình thật bị… Đưa vào danh sách đen.
Chết tiệt.
Buổi tối mười giờ.
Chương 794: Tám chuyện
Khương Tuyết Nhu sau khi trở lại biệt thự Hắng Thịnh, mới vừa tắm xong Lâm Minh Kiều lập tức chạy đến nháy nháy mắt: “Để cho tớ nhìn quần áo của cậu một chút xem có hoàn chỉnh hay không, có vết hôn hay không. Ai da, quần áo của cậu thật là nhiều nếp nhăn, tóc thật là loạn nha. Ánh mắt tràn đầy mệt mỏi, chẳng lẽ các người Người nào đó mập mờ hề hề cười lên.
Khương Tuyết Nhu một ánh mắt lạnh như băng đao quét qua: “Thu hồi cái tâm tư xấu xa của đi, bà đến nhà anh ta, dành ra hai tiếng làm thức ăn cho anh ta, tớ bây giờ tay chặt thịt xương cũng chặt đến muốn gấy luôn rồi”
Lâm Minh Kiều yên lặng liếc nhìn tay đỏ bừng của cô yên lặng hết ý kiến.
Khương Tuyết Nhu khóc không ra nước mắt tố cáo: “Ba mươi cân thịt xương, ba mươi cân thịt, tớ giảng co rất lâu mới có thể chặt ra thành từng phần để trong tủ lạnh đông lạnh cho anh ta, sau đó cho anh ta thịt kho, thịt sườn hầm bắp, thịt xào ớt xanh, rồi còn cả sườn xào chua ngọt nữa. Tớ vừa mới cơm nước xong, anh ta liền hỏi tớ tại sao không đi rửa chén, tớ… “
Cô giận dữ uống một ly nước lớn: “Đúng rồi, cậu có tin hay không nấu tớ ở nhà anh ta ngay cả nước cũng không uống được một ly”
Lâm Minh Kiều đồng tình võ bả vai cô một cái: “Cậu trước kia rốt cuộc là mù mắt đên mức nào mới thích anh ta a”
“Cậu giờ mới biết là mắt tớ không tốt sao” Khương Tuyết Nhu ngửa mặt lên trời thở dài: “Tớ vừa ra khỏi cửa liền đem anh ta vào danh sách đen, giận”
“Làm rất khá, mệt mỏi rồi nghỉ ngơi một hồi rồi ngủ đi” Lâm Minh Kiều an ủi cô: “Tớ tin tưởng trải qua lần này, nội tâm cậu sẽ bình tĩnh hơn, cũng không cách nào đối với anh ta thêm được một tia rung động nào”
Khương Tuyết Nhu cười nhạt: “Tớ đối với anh ta chỉ biết có rung động tức giận”
Tập đoàn Hoắc thị.
Sáng hôm sau tám giờ.
Hoäc Anh Tuấn mới từ trong thang máy đi ra, liền nghe được Ngôn Minh Hạo cùng với mấy người phụ nữ trong phòng thư kí đứng trên hành lang nói chuyện ư phiếm.
“Thư kí Ngôn, tôi ngày hôm qua thấy trên mạng có một vấn đề của một người đàn ông quả thật quá buồn cười, người đàn ông kia lại hỏi: mời người con gái mình thích tới nhà nấu cơm, để cho cô ấy rửa chén kết quả cô ấy tức giận chạy mất, là tôi sai rồi hay là người phụ nữ đó quá nhỏ mọn, tôi chết mất, quả nhiên thiên hạ lớn, dạng đàn ông không bình thường gì cũng có”
Ngôn Minh Hạo cười nói: “Người đàn ông này có bị bệnh không, mời phụ nữ tới nhà còn để cho người ta nấu cơm. Vậy thì cũng được đi, còn để cho người ta rửa chén, thứ người như vậy định trước cả đời cũng không tìm được bạn gái.”
“Cũng không phải là vậy sao, anh ta còn có mặt mũi lên trên mạng hỏi, không tự biết mình cũng được đi, còn không biết xấu hố chỉ trích người phụ nữ đó quá nhỏ mọn”
“Đầu năm nay đàn ông không bình thường cũng tương đối nhiều, nhưng mà nếu như đụng phải loại này liền xa lánh đi”
“Tôi phỏng đoán anh ta bây giờ khẳng định bị người phụ nữ kia cho vào danh sách đen”
Mọi người vừa nói bỗng nhiên cảm giác được một luồng khí lạnh từ phía sau ùn ùn kéo đến tràn ngập, rõ ràng sắp đến mùa hè, nhưng cũng có thể cảm giác được mùa đông giá rét.
Cũng không biết là ai kêu một câu “Tổng giám đốc Hoắc “.
Mọi người quay đầu nhìn lại, một gương mặt anh tuấn âm trầm của Hoäc Anh Tuấn có thể nhỏ ra nước.
“Tổng giám đốc Hoảc… ” Ngôn Minh Hạo thấp thỏm giải thích: “Bởi vì chưa tới giờ làm việc, cho nên chúng tôi… “
“Thư kí Ngôn” Hoắc Anh Tuấn đưa ánh mắt chết người rơi vào trên người của cậu ta.
“Đi vào”
Nói xong, anh nhấc chân đi vào phòng làm việc.
Ngôn Minh Hạo run rẩy đi vào theo, đóng cửa lại: “Tống giám đốc
tiền tiêu sái như vậy, còn có nhiều người phụ nữ nấu cơm rửa chén cho anh, anh tuyệt đối sẽ không tìm được bạn gái”
Chương 795: Tư vấn tình cảm
Hoäc Anh Tuấn hừ lạnh một tiếng: “Cậu nói những lời này đều là nói nhảm”
Ngôn Minh Hạo cũng ủ rũ cực kì, hận không thể biến mất tại chỗ, cậu ta không hiểu, cũng không phải là một mình cậu ta nói, tổng giám đốc tại sao tìm cậu ta gây phiền toái “Vậy cậu phải thật tốt trả lời cho tôi cái vấn đề này” Hoắc Anh Tuấn một chút một chút gõ mặt bàn, giọng thâm trầm: “Khương Tuyết Nhu… Tại sao phải tức giận bỏ đi, có phải là thật tôi làm không đúng hay không, bây giờ phải nên làm như thế nào”
Ngôn Minh Hạo bừng tỉnh, thì ra người kia là cô Khương. Chậc chậc, cô Khương thật đáng thương, tại sao chạy đến? Nếu đổi lại anh ta là phụ nữ, anh ta cũng sẽ chạy.
“Tổng giám đốc Hoắc, thứ cho tôi nói thẳng, trước mắt… Anh hắn là đang ở trong cái giai đoạn theo đuổi này” Nói hách thận trọng hỏi.
Hoäc Anh Tuấn a lên, liếc mắt quét qua cậu ta một cái: “Tôi cần phải theo đuổi sao, cô ấy đối với tôi có tâm tư gì cậu hẳn so với bất kỳ ai khác biết rõ, cô ấy sớm chỉ thích tôi, chẳng qua là trước kia tôi làm thương tổn cô ấy, khiến cho trong lòng cô ấy không thoải mái, lại không muốn làm mất mặt mũi”
Ngôn Minh Hạo thở ra hơi dài bất đắc dĩ, ai bảo anh là tổng giám đốc của mình chứ, cậu ta cũng không thể nào vạch trần anh: “Tổng giám đốc Hoắc, bất kể hai vị là còn tình cảm sâu đậm như thế nào, phụ nữ cũng muốn được cưng chiều, nào có thể gọi phụ nữ đến nhà để cho cô ấy làm thức ăn cho anh, xong rồi còn để cho cô ấy đi rửa chén.
Đây là tìm người yêu, tìm vợ, cũng không phải là tìm bà vú. Phụ nữ là muốn được lấy lòng, hẳn là anh nên làm thức ăn, anh rửa chén thì cô ấy mới rung động. Anh như vậy sẽ khiến cho cô Khương cảm thấy ở chung một chỗ với anh chính là bị biến thành bà vú thuần túy. Đổi lại thành bất kỳ người phụ nữ nào cũng sẽ cảm thấy không thoải mái.
“Hạ Thu cũng không có vậy” Hoắc Anh Tuấn không nhịn được nói.
Ngôn Minh Hạo không nói gì chỉ thâm nghĩa Nhạc Hạ Thu không có, vậy anh sao không đi tìm Nhạc Hạ Thu đi, nhưng mà cậu ta ngoài miệng cố làm ra vẻ kinh ngạc hỏi: “Cô Nhạc có rửa chén sao, bình thường hình như là dì Trương làm tương đối nhiều chứ?”
Hoắc Anh Tuấn ngẩn ra.
Quả thật hình như là, Nhạc Hạ Thu mặc dù thỉnh thoảng biết làm cơm, nhưng những công việc như vậy đều là dì Trương hoặc là Trình.
Nhã Thanh làm, hơn nữa nhà vệ sinh, giặt quần áo đều có người giúp việc.
Ngôn Minh Hạo thở dài: “Tổng giám đốc Hoäc, anh vẫn phải là làm rõ ràng. Phụ nữ là để cưng chiều, muốn người giúp việc bà vú anh không phải có một đống sao?”
“Nhưng mà tôi chỉ thích thức ăn cô ấy làm” Hoäc Anh Tuấn hơi phiền não nói.
“Vậy anh có thể tự mình học rửa chén, cô ấy làm thức ăn anh rửa chén, thật ra thì rất nhiều vợ chồng đều như vậy nha. Đây cũng là một loại hạnh phúc đơn giản, anh… Có thể học cậu Tạ kia một ít là làm sao theo đuổi người khác”
“Tôi cần học anh ta?” Hoäc Anh Tuấn mặt coi thường cười nhạt: “Tạ Minh Ngạn có nơi nào có thể so được với tôi”
Từ sợi tóc đến chân, Tạ Minh Ngạn cũng chưa có một nơi có thể cùng anh so được.
“Là tôi nói sai rồi, là tôi lắm mồm” Ngôn Minh Hạo lập tức vỗ cái miệng mình: “Tạ Minh Ngạn so với anh, đó là khác nhau một trời một vực”
Hoäc Anh Tuấn phiền não nảm chặt tiền, một lát sau, buông, lại lãnh đạm nói: “Đi mua cho tôi một xe chở hoa tươi màu hồng đưa đến tập đoàn Hồng Nhân”
Ngôn Minh Hạo xấu hổ, mới vừa còn nói không học, chỉ chớp mắt liền trở mặt.
“Được”
Anh cung kính đồng ý, sau đó xoay người đi ra ngoài đặt trước hoa tươi đưa qua.
Thấy cậu cả cùng cô Khương mới có thể có hôm nay, cậu ta thật rất an ủi, mặc dù thuật thôi miên của cậu cả không có biện pháp giải trừ, nhưng không trở ngại anh lần nữa yêu Khương Tuyết Nhu.
Tập đoàn Hồng Nhân.
“Anh là người cao quý, anh là cậu cả Hoắc, làm thức ăn cho anh, là vinh hạnh tám đời của tôi” Khương Tuyết Nhu cẩn răng nghiến lợi âm dương quái khí nói.
“Tối nay tôi làm cho cô có được hay không” Hoäc Anh Tuấn ôn nhu dỗ: “Tôi rửa chén cho cô luôn.”
Chương 796: Giống cặp sinh đôi
“Cám ơn, tôi không muốn làm chuột bạch thử nghiệm của anh, sợ bị ngộ độc chết” Tài nấu nướng của anh Khương Tuyết Nhu cũng đã thấy qua, cũng không dám tâng bốc.
“Vậy tôi mời cô đi xem chiếu bóng”
“Không cần”
Khương Tuyết Nhu trực tiếp cúp điện thoại, biết rất rõ ràng dựa theo kế hoạch, mình không nên như vậy, nhưng nghĩ tới chuyện tối ngày hôm qua liền giận quá.
Bên kia trong phòng làm việc của tổng giám đốc.
Hoäc Anh Tuấn nhìn bịđiện thoại cắt đứt, huyệt thái dương liên giật giật.
Anh mở máy vi tính ra, một chữ cũng không coi nổi, cho đến buổi chiều ba giờ, anh lái xe trực tiếp lái vào vườn trẻ.
Bảo vệ giữ cửa biết anh, để cho anh chạy vào không trở ngại đi tới trước cửa lớp.
Bọn nhỏ mới vừa ngủ trưa dậy, mọi người đang uống nước ép lê mát lạnh, Hiếu Khê đang cùng một thắng bé trai mặc áo sơ mi trắng cũng xếp hàng ngồi chung một chỗ, thằng bé trai đang cúi đầu đọc sách, Hiểu Khê len lén đem ly nước trái cây của cậu bé cầm lên len lén uống một hớp.
Thắng bé trai ngẩng đầu, cau mày cảnh cáo nhìn Hiểu Khê một cái.
Hiểu Khê le lưỡi, bộ dáng kia phải có bao nhiêu nghịch ngợm thì có bấy nhiêu nghịch ngợm.
Cho đến khi nghe thấy giọng nói của Hoäc Anh Tuấn từ bên ngoài cửa sổ truyền tới, cô bé bị dọa sợ thiếu chút nữa cản phải đầu lưỡi mình.
Hiểu Lãnh nhìn theo ánh mắt cô bé nhìn ra ngoài, tim cũng thình thịch run một cái Xong rồi, nếu mặt của cậu bé bị Hoắc Anh Tuấn thấy được, mẹ đã nói qua, mặt của cậu bé với mặt của mẹ rất giống nhau.
Trong nháy mắt đó, mặt cậu bé cũng không khống chế được mà trắng bệch.
Hoäc Anh Tuấn đứng ở bên ngoài trong lòng cũng nổi lên sóng gió kinh hoàng.
Mới vừa rồi lúc anh chú ý tới đứa bé trai bên người Hiểu Khê, cảm thấy mặt mũi cậu bé có mấy phần quen thuộc, nhưng nhìn lâu hai mắt, phát hiện gương mặt này ngũ quan cùng với Khương Tuyết Nhu thật là có năm phần giống nhau. Không, thật là giống như là một Khương Tuyết Nhu phiên bản thu nhỏ lại, chẳng qua là cái này thăng bé trai mặt nhăn ác liệt.
Khi Hiểu Khê cùng đứa bé trai này cùng xếp hàng ngồi chung một chỗ, trong lòng anh thoáng qua các loại ý nghĩ kinh hãi.
Nếu như ban đầu cặp sinh đôi vẫn còn sống, nếu như ban đầu cặp sinh đôi chính là một trai một gai, vậy cũng có thể đứa con của anh cũng đang ở trường như vậy đi Hết thảy làm sao lại có thể đúng lúc như vậy.
“Bác, bác sao lại tới?”
Lúc này, Hiểu Khê chạy ra, trên mặt nhỏ mang đầy vẻ bất an.
“Hiếu Khê, đứa bé trai mới vừa rồi cùng com chơi chung tên gọi là gì” Hoắc Anh Tuấn ngồi xổm người xuống thấp giọng hỏi.
“Cậu ấy chính là Hiểu Lãnh, họ Hiểu tên Lãnh đó. Hiểu Khê ngẹo đầu qua một bên, tâm trạng mơ hồ hỏi: “Bác hỏi anh ấy làm gì?”
“Con không cảm thấy cậu bé đó với… dì Khương của con có chút giống nhau sao” Hoắc Anh Tuấn phát hiện mình tay có chút không khống chế được.
“Đúng vậy, cho nên con vừa mới nhìn thấy cậu ấy có cảm giác rất thân thiết, chúng ta chơi rất thân, là bạn thân nhất” Hiếu Khê cười hì hì nói Hoäc Anh Tuấn nhảm mắt mím môi: “Con đi trước đi vào chơi một hồi đi, bác đợi một lúc nữa lại tới đón con”
“Oh, được rồi” Hiểu Khê bị anh làm cho rất khẩn trương bất an.
Cho đến sau khi tiến vào, Hiểu Lãnh chạy tới, giọng nói căng thẳng hỏi: “Ông ấy nói gì?”
“Ông bố cặn bã thật giống như đã nghỉ ngờ” Hiểu Khê không biết làm sao.
Hiểu Lãnh cau mày: “Đừng khẩn trương, lúc mẹ đưa anh vào đây, đã hoàn toàn chuẩn bị tốt mọi thứ”
Chương 797: Thân phận của Hiểu Lãnh
Hoäc Anh Tuấn nhanh chóng tìm tới hiệu trưởng vườn trẻ, điều ra tài liệu của Hiểu Lãnh.
Hiểu Lãnh tên đầy đủ là Diệp Hiểu Lãnh, bố là Diệp Húc, mẹ là ‘Vương San Di, điều khiến cho anh bưồn bực là Hiểu Lãnh thật ra thì so.
với Hiểu Khê nhỏ hơn gần nửa tuổi “Các người chắc chắn Hiểu Lãnh chỉ có hai tuổi hai tháng?” Hoắc.
Anh Tuấn cau mày, tại sao anh lại cảm thấy Hiếu Lãnh nhìn lớn hơn Hiểu Khê chứ.
“Đúng vậy, đứa bé kia quả thật dáng dấp khá cao, có thể bởi vì bố mẹ cậu bé cũng tương đối cao đi, loại chuyện này ở trong vườn trẻ rất thường gặp” Hiệu trưởng vườn trẻ cười nói: “Vốn là cậu bé quá nhỏ, ban đầu vườn trẻ chúng tôi cũng không nhận, nhưng mà bố mẹ của đứa bé kia là người của gia tộc Diệp thị, lại đích thân tới chào hỏi, chúng tôi lúc này mới nhận.”
“Gia tộc Diệp thị?”
Hoäc Anh Tuấn tâm niệm vừa động, từ phòng của hiệu trưởng vườn trẻ sau khi ra ngoài, anh lập tức để cho người của nhóm Thanh Long đi thăm dò tài liệu, bên kia rất nhanh liền mang tới tin tức: “Cậu cả Hoắc, Diệp thị gia tộc bên kia là có một người tên là Diệp Húc, ông ấy là anh họ của Diệp Gia Thanh, ông ấy kết hôn với vợ từ nhiều năm trước rồi nhưng vẫn không có con, nhưng mà trước đó vài ngày tình nhân trước kia của ông ta mang về một đứa bé trai hai tuổi.
Nghe nói là con trai của ông ấy, Diệp Húc lập tức đi xét nghiệm máu, xác nhận là cậu bé chính là con trai ruột, bây giờ Diệp Húc xem đứa con trai kia cùng tình nhân như là bảo bối vậy, vợ ông ấy tức giận ba ngày thì có hai ngày cùng ông ấy gây gổ”
“Đem hình của Diệp Húc gửi cho tôi nhìn một chút”
Anh ra lệnh xong, không tới một phut sau, hìnhcủa Diệp Húc xuất hiện ở trên tay anh, anh phát hiện Diệp Húc với Diệp Gia Thanh dáng dấp thật giống nhau.
Khương Tuyết Nhu lớn lên giống Diệp Gia Thanh, Diệp Hiểu Lãnh kia giống như Khương Tuyết Nhu thì hình như cũng không có gì kỳ quái.
Anh đốt điếu thuốc, thân thể căng thắng thật giống như đột nhiên từ trên trời rơi xuống đất.
Anh mới vừa rồi đúng là điên, lại nghĩ đứa bé kia với Hiểu Khê nói không chừng đều là con của mình với Khương Tuyết Nhu.
Có lẽ năm đó Khương Tuyết Nhu không có sinh non, Hoắc Phong Lang có thể mua người ở bệnh viện nói dối là cô ấy đã chết, nói không chừng cũng có thể mua người ở bệnh viện nói cô ấy sinh non.
Nhưng anh đã quên, ban đầu lúc đưa người trên đường đi bệnh viện, cô rất là đau, chảy biết bao nhiêu máu.
Vậy đối với cặp sinh đôi làm sao có thế sống được chứ.
Anh là bị ma nhập rồi.
“Bác, bà nội nói là ít hút thuốc, hút thuốc đối với cơ thể không tốt”
Hiểu Khê ôm túi sách nhỏ xuất hiện trước mặt anh, ánh mặt trời rơi vào trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trắng của cô bé, xinh đẹp giống như một con búp bê vậy.
Hoä=ắc Anh Tuấn trong lòng đau xót, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: “Con sao lại đi ra?”
“Đã đến lúc tan học rồi mà, thầy giáo nói bác đang ở bên ngoài, nên để cho con đi ra trước” Hiểu Khê nghiêng đầu hỏi: “Bác, trông bác giống như… Có chút khổ sở thì phải”
“Ừ,nhớ lại một chuyện, một số chuyện… Bác vĩnh viễn cũng không thể tha thứ cho mình” Hoắc Anh Tuấn đứng dậy, sờ đầu cô bé một cái: “Chúng ta kêu dì Khương đi xem chiếu bóng có được hay không?”
đi với Hoäc Phong Lang, mỗi lần cùng đi với Hoäc Phong Lang, Hiểu Khê cũng sẽ không chút kiêng ky kêu mình là “Mẹ”
Nha đầu này bây giờ thật là càng ngày càng gạt người, nghe lời chỉ thị của lão kia.
Cô thở dài, đồng ý: “Được, dì xuống ngay”
Chương 798: Đường này ăn vào thì tim cũng ngọt
Ngồi ở trên chỗ tài xế ngồi gương mặt tuấn tú của Hoắc Anh Tuấn sau khi nghe xong tương đối phức tạp khó coi, cô cứ như vậy rất nể mặt Hoäắc Phong Lang? Ngay cả hỏi cũng không hỏi, liền trực tiếp xuống Sớm muộn có một ngày, anh phải đem những thứ tật xấu này của cô sửa đổi một chút, để cho cô biết cùng giữa cô và em trai anh vẫn là phải giữ một khoảng cách.
Không bao lâu, Khương Tuyết Nhu liền xuất hiện ở trong tầm mảắthai người.
Hiểu Khê mở cửa sổ ra hưng phấn vẫy vấy tay.
Khương Tuyết Nhu lập tức hướng bên này đi tới, Hoäc Anh Tuấn rất nhanh xuống xe, sau khi mở ra cửa xe: “Chúng ta đưa Hiểu Khê đi xem chiếu bóng”
“Tôi… * Khương Tuyết Nhu động lòng động môi.
Hoắc Anh Tuấn mở điện thoại di động lên, lấy ra bên trong vé xem phim: “Tôi đã mua xong vé, không thể trả lại”
Khương Tuyết Nhu nhìn một cái, mặt liền tối đen: “Anh dẫn tôi đi xem gấu pooh?”
“Dì Khương, là con nói muốn xem gấu pooh” Hiểu Khê đáng thương nhẹ nhàng ngẩng đầu nhìn cô: “Con đời này cũng chưa có vào rạp chiếu phim”
Khương Tuyết Nhu khóc không ra nước mắt, cô có thể mang Hiểu Khê đi rạp u phim sao, con nít đều là xem phim hoạt hình, cô giờ không nghĩ tới sẽ cùng Hiểu Khê ngồi xem gấu pooh suốt hai giờ, quá đau khổ.
“Con là tên lừa gạt nhỏ.” Cô nhéo lỗ tai Hiểu Khê một cái.
Hiểu Khê ủy khuất nói: “Thật xin lỗi, con nếu không phải nói cùng đi với bố con, dì cũng sẽ không xuống a”
“Dì đã sớm biết con đang nói dối” Khương Tuyết Nhu tức giận nói Hoäc Anh Tuấn ánh mắt sáng lên, phức tạp nhìn chằm chằm cô: “Nói như vậy… Cô không phải là bởi vì Hoắc Phong Lang nên mới xuống?”
Khương Tuyết Nhu giữa thanh thiên bạch nhật mắt to trợn mắt nhìn anh một cái, nhìn giống như là đang tức giận, nhưng càng giống nhượiữa tình nhân đang trợn mắt giận nhau hơn Hoäc Anh Tuấn cảm giác lâng lâng, nhìn chăm chú hình dáng tức giận của cô, cảm giác mười phần đáng yêu, vô hình muốn tiến tới hôn cô một cái.
Bởi vì mang theo Hiểu Khê, Hoắc Anh Tuấn cuối cùng mang hai người đến một nhà hàng quen thuộc dùng cơm.
Ba người đi ăn thịt bò bít tết.
Hoäc Anh Tuấn cảm thấy mùi vị bình thường thôi, không có ngon như đồ ăn Khương Tuyết Nhu làm, ăn một chút xíu liền chán.
Hiểu Khê nháy mắt nói: “Bác, bác lãng phí là không tốt, hơn nữa ăn chưa no sẽ đói bụng”
“Không quan trọng, trong nhà bác còn có cơm thừa đồ ăn thừa còn dư lại tối ngày hôm qua, bác có thể trở về nhà ăn” Hoäc Anh Tuấn vừa nói vừa nhìn chắm chắm Khương Tuyết Nhu, ánh mắt kia ôn nhu tựa như có thể chảy nước.
Khương Tuyết Nhu thiếu chút nữa bị sặc nước, ánh mắt khẽ nâng, lúc đối mắt với ánh mắt của anh, gương mặt đẹp ửng đỏ một chút xíu, giống như hoa hồng mềm mại trên bàn vậy.
Hoắc Anh Tuấn nhìn thấy trong lòng một như muốn phóng tên, có chút giống như cái loại cảm giác thuở niên thiếu tim đập thình thịch như trong tiểu thuyết đó, loại cảm giác này, thời đại học lúc anh với Nhạc Hạ Thu lui tới cũng không có cảm giác được, không nghĩ tới hôm nay mình tựa như một thanh niên u mê vậy.
“Oa, cơm thừa đồ ăn thừa tối hôm qua?” Hiểu Khê khó tin: “Không tốt lắm đâu, cũng quá lâu rồi, con nghe nói cơm thừa đồ ăn thừa ăn nhiều đối với cơ thể không tốt”
“Con không hiểu, bên trongđồ ăn thừa của bác có đường” Ánh mắt của anh từ đầu đến cuối cũng không có rời người phụ nữ đối diện.
Hiểu Khê gật đầu: “Chắc ý bác là đường của chè đúng không”
“Không chỉ là đường của chè, còn có một loại đường khác, con không biết đường đó” Hoắc Anh Tuấn khẽ mỉm cười: “Cái loại đường đó khi ăn vào, tim cũng sẽ ngọt”
Khương Tuyết Nhu ho khan một cái. Lần này thật không chịu nổi.
Trước kia chính là như vậy, mỗi lần Hoắc Anh Tuấn người đàn ông cao ngạo cay nghiệt ác độc biểu lộ tâm tình ra một cái, thì cả người cô đều nổi cả da gà.
Chương 799: Đứa bé khát vọng
“Dì Khương, dì biết là cái đường gì đó hay sao, lần sau dì cũng có thể cho con để tim con ngọt một chút được không?” Hiểu Khê u mê nhìn Khương Tuyết Nhu.
“Dì cũng không biết, dì không như bác con kiến thức rộng như vậy tình cảm phong phú, sớm nắng chiều mưa” Khương Tuyết Nhu châm biếm một câu sau, cúi đầu ăn thịt bò bít tết.
Hoäc Anh Tuấn buồn bực bưng ly nước uống một hớp.
Anh nơi nào sớm nắng chiều mưa chứ.
Anh đây đường đường là người nắm quyền nhà họ Hoäc, đời này cũng chỉ ở chung với cô và Nhạc Hạ Thu. Thậm chí mùi vị phụ nữ cũng chỉ ở trên người cô mà nếm được qua.
Ăn xong thức ăn trẻ con, ba người lên đường đi đến rạp chiếu phim.
Hiểu Khê ngồi ở trên cổ Hoắc Anh Tuấn, Khương Tuyết Nhu cầm áo khoácHiểu Khê.
Rơi vàotrong mắt người bạn nhỏkhác, thật là giống như một nhà ba miệng vậy.
Nhất là ở thời điểm chờ đợi phim chiếu, đứng ở phía ngoài không ít người bạn nhỏ, cũng chẳng qua là cùng bố hoặc là cùng mẹ đi, mọi người cũng rất hâm mộ nhìn Hiểu Khê”
“Mẹ, mẹ nhìn cái em gái nhỏ đó thật hạnh phúc oh, bố mẹ cùng đưa cô bé đi”
“Cục cưng, bố của con đang làm thêm giờ kiếm tiền, không có biện pháp khác”
“Con cũng muốn có bố mẹ bầu bạn, hơn nữa bố người ta thật là đẹp trai mẹ thật là đẹp”
Hiểu Khê nghe được những lời nói kia, khỏi phải nói hình dáng nhỏ kia có bao nhiêu đắc ý.
Khương Tuyết Nhu nhìn mỉm cười nhưng lại hiện lên chua xót.
Thật ra thì lúc ở nước ngoài, Hiểu Khê cũng hâm mộ người bạn nhỏ khác có bố mẹ cùng với chúng bầu bạn, đây cũng là nguyên nhân thực sự cuối cùng của cô khi không nhãn tâm cự tuyệt đến xem gấu pooh với cô bé.
Cô đột nhiên nghĩ đến Hiểu Lãnh, gần đây tống giám đốc Hoäc.
Anh Tuấn chạy theo cô, cô đã mấy ngày không đi thăm Hiểu Lãnh, Hiểu Lãnh quá hiểu chuyện, hiểu chuyện đến nối khiến cho cô đau lòng, “Cô còn đứng đó làm gì” Lòng bàn tay bất thình lình bị người đàn ông nào đó bắt lấy, mắt Hoäc Anh Tuấn sáng quắc chăm chú nhìn cô: “Muốn ăn chút gì không, tôi đi mua cho cô”
“Con muốn… Con muốn ăn bắp rang. “Hiểu Khê dẫn đầu mở miệng trước.
“Cho là tôi đi với các người thì là thích ăn hàng như các người sao.”
Khương Tuyết Nhu lẩm bẩm, nhưng mà vẫn Hoắc Anh Tuấn nghe được.
Anh đâu ra đấy nói: “Tôi không phải thích ăn hàng, tôi chẳng qua là thích ăn đồ ăn cô làm.
“Con cũng là như vậy, dì Khương làm đồ ăn ngon nhất đẹp nhất toàn thế giới” Hiểu Khê nói theo phụ họa.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của hai bố con có mấy phân giống nhau, ánh mắt Khương Tuyết Nhu ôn nhu: “Tôi muốn uống một ly trà sữa”
Hoäc Anh Tuấn đem Hiểu Khê giao trong tay Khương Tuyết Nhu, sau đó xoay người đi mua trà sữa.
Hiểu Khê nằm ở trong ngực Khương Tuyết Nhu, bỗng nhiên thấp giọng nói: “Mẹ, bố cặn bã… Bây giờ là đang đeo đuổi mẹ sao”
“Tiểu nha đầu như con thì biết cái gì” Khương Tuyết Nhu bóp bóp chóp mũi của cô bé.
“Mẹ, con chính là cảm thấy… Bố cặn bã thật ra thì cũng tốt vô cùng” Hiểu Khê đáng thương ngập ngừng nhìn cô: “Các người… Dứt khoát ở chung một chỗ đi”
Khương Tuyết Nhu ngơ ngẩn, thật ra thì cô trước kia đã phát hiện trong lòng Hiểu Khê muốn kết hợp cô với Hoắc Anh Tuấn, đứa trẻ khát vọng này, nhưng… Những vết thương kia hại cô đến vậy liệu sẽ vì mấy đứa nhỏ mà quên lãng sao: “Con nghĩ quá đơn giản, Nhạc Hạ Thu không phải là người dễ dàng bỏ qua như vậy, bố cặn bã của con vẫn sẽ vì cô ta mà tùy thời đem chúng ta ném đi”
Hơn nữa Hiểu Khê căn bản cũng không hiểu, ban đầu nếu không phải Hoắc Phong Lang cùng Ngôn Minh Hạo hỗ trợ, Hiểu Khê với Hiểu Lãnh chỉ sợ sớm đã bị hành hạ không còn thành hình người nữa.
€ó bao nhiêu hành hạ cùng khó chịu, cả đời cô cũng sẽ không quên.
“Phải không, nếu như ông ấy là như lời mẹ nói, vậy con lại sẽ không tha thứ cho ông ấy” Hiếu Khê chu cái miệng nhỏ nhắn nói.
Rất nhanh, Hoäc Anh Tuấn mang đồ trở lại, ba người cùng đi vào rạp chiếu phim.
Hiểu Khê ở vị trí chính giữa, hai người lớn mỗi một người ngồi một bên.
Nhưng mà để không trở ngại Hoắc Anh Tuấn và Khương Tuyết Nhu cách quá xa nhau, anh đem Hiểu Khê ôm lên trên đùi mình, sau đó thay thế vị trí củaHiểu Khê: “Hiểu Khê, bác ôm con xem có được hay không, con nhìn chú trước mặt quá cao, cản trở con, con sẽ không thấy được”
Chương 800: Cùng xem phim
Tin là thật nên Hiểu Khê gật đầu một cái.
Khương Tuyết Nhu không nói, bỗng nhiên chú ý tới một cánh tay của anh đưa đến phía sau trên phần dựa lưng của cô.
Cô trợn mắt nhìn anh một cái, Hoắc Anh Tuấn mặt không đỏ tim không đập mạnh nói: “Bả vai đau, cánh tay sải rộng một chút”
Lười để ý anh, ánh mắt Khương Tuyết Nhu tiếp tục nhìn về phía màn ảnh lớn.
Nhưng mà phim hoạt hình xem quả thực quá nhàm chán, chỉ có Hiểu Khê nhìn nghiêm túc chuyên chú, có cảm thấy hứng thú.
Khương Tuyết Nhu cúi đầu mở điện thoại di động lên chơi trò chơi.
Hoäc Anh Tuấn nhìn mắt cô đang chăm chú điện thoại và khu vực phía sau, bàn tay đặt lên trên bả vai cô, cô chỉ mặc một cái áo đầm mong mỏng làm bằng tơ tắm, thời điểm đặt lên, xương bả vai của cô vừa nhỏ lại vừa mềm.
“Hoắc Anh Tuất anh một cái.
Hoäc Anh Tuấn ngượng ngùng thu tay về, cầm lấy ly trà sữa đặt ở giữa hai người uống một hớp.
Khương Tuyết Nhu ngng đầu trợn mắt nhìn “Đó là của tôi” Khương Tuyết Nhu tức giận hít sâu một cái.
“Có quan hệ thế nào” Hoắc Anh Tuấn tiến tới bên tai cô, hô hấp của người đàn ông thổi tới trên lỗ tai cô, mang đến một chút ngứa một chút tê tê: “Chúng ta cũng không phải là chưa chạm qua nước bọt của đối phương”
Khương Tuyết Nhu không chút lưu tình ở trên đùi anh bấm một cái.
Cái này đồ lưu manh, nói chuyện không biết xấu hổ.
Nếu không phải trong rạp chiếu phim tối đen, tuyệt đối có thể thấy mặt cô bây giờ đỏ bừng.
Đồ anh chạm qua, cô vốn là quả thực không muốn uống, Nhưng không chịu được miệng khát, sau đó không có biện pháp không thể làm gì khác hơn là cùng anh uống chung một ly trà sữa.
Một lúc sau, Hoắc Anh Tuấn đứng dậy đi vào phòng vệ sinh, Khương Tuyết Nhu hỏi Hiểu Khê có muốn đi hay không, Hiếu Khê lắc đầu nói không muốn. Kết quả lúc Khương Tuyết Nhu đem cô bé ôm đến trên người, cô liền cảm giác một dòng nước tiểu nóng từ trên người chảy nhỏ xuống, khiến cho toàn bộ quần của cô ướt.
Sắc mặt cô tối sâm, nếu như không phải là ở trong này, thật muốn nhéo cô bé đánh hai cái.
“Mẹ, thật xin lỗi” Ý thức được mình làm chuyện xấu, Hiểu Khê mắt ươn ướt thiếu chút nữa muốn khóc.
“Muốn đi tiểu tại sao lúc mẹ hỏi con thì con lại nói không muốn”
“Con không muốn bỏ lỡ phim đang chiếu, con cho là nếu con kìm nén tốt thì được” Hiểu Khê yếu ớt nói.
Khương Tuyết Nhu im lặng thở dài: “Được rồi, bây giờ con cũng đừng xem nữa, phải đi thay quần áo mới thôi, nếu không sẽ bị cảm”
Cô ôm Hiểu Khê đi ra ngoài, Hoắc Anh Tuấn từ phòng vệ sinh đi ra, n đúng dịp thấy Khương Tuyết Nhu phần váy trên đùi ướt một lớn “Hiểu Khê đi tiểu ở trên người tôi, trước tiên đi mua cho cô bé bộ quần áo mới đi, chớ để bị cảm” Khương Tuyết Nhu giải thích.
Thật may gần rạp chiếu phim dưới lâu có cửa hàng tổng hợp, cô rất nhanh mua quần áo mới thay xong cho Hiểu Khê, mình cũng đi tiệm quần áo nữ mua đồ mới để thay.
Vóc người cô đẹp, tùy tiện thử cái gì cũng đều đẹp mắt.
“Cô mặc rất đẹp mắt” Hoắc Anh Tuấn nhếch môi cười.