Hoäc Anh Tuấn bị ánh mắt lửa giận của cô dọa sợ hết hồn: “Anh chẳng qua là võ nhẹ nhẹ một chút… “
“Em không quan tâm, anh chính là đánh em. Đàn ông các người không biết quý trọng người phụ nữ bên mình. Buổi sáng em mới ngủ chung với anh, buổi chiều anh liền khi dễ em, em không để ý để anh tới đây nữa, anh đi đi” Hốc mắt Khương Tuyết Nhu đỏ lên, dáng vẻ vốn chỉ là giả bộ một chút, nhưng nhớ tới mình cũng cảm thấy rất ủy khuất.
Hoắc Anh Tuấn kiêu ngạo có lúc nào bị người khác xua đuổi qua như vậy đâu, cũng có chút tức giận, nhưng sau khi thấy cặp mắt đỏ lên của cô, lập tức luống cuống lên, vội vàng đem người thận trọng ôm lấy: “Cục cưng, anh sai rồi, em đừng nóng giận, em đánh lại anh có được hay không”
“Em mới không cần đánh lại anh” Khương Tuyết Nhu quay mặt đi, đôi môi mọng nước vênh lên thật cao mân mê, bộ dáng kia muốn có bao nhiêu đáng yêu thì có nhiều đáng yêu.
Lòng Hoắc Anh Tuấn cũng mềm thành sữa, nắm tay cô võ lên trên mặt mình một cái: “Như vậy có được không?”
“Không được, quá nhẹ” Khương Tuyết Nhu liếc mắt, hừ hừ nói.
“Như vậy thì sao?” Hoắc Anh Tuấn lại nặng nề nắm lấy tay cô vỗ lên mặt mình hai cái.
Nếu là người khác thấy một màn này, con ngươi cũng sẽ rớt xuống, ai cũng chưa từng nghĩ Hoäắc Anh Tuấn luôn luôn cao cao tại thượng vậy mà sẽ dỗ phụ nữ như vậy. Nhạc Hạ Thu mà nhìn thấy phỏng đoán cũng sẽ khiếp sợ.
“Cái này cũng không khác biệt lắm” Khương Tuyết Nhu thấy trên mặt anh đỏ lên, ngoäc ngoäc môi, cư: Hoắc Anh Tuấn nhìn mặt cười trên mặt cô, tim lúc này mới rơi xuống đất.
Anh cho tới bây giờ chưa từng nghĩ có một ngày mình vậy mà sẽ dỗ một người phụ nữ như vậy, thật là ngay cả ranh giới cuối cùng cũng không còn.
Trước kia thời điểm anh đối mặt với Nhạc Hạ Thu cũng sẽ không như v: Dĩ nhiên, Nhạc Hạ Thu cũng sẽ có thời điểm nững nịu, nhưng so sánh với Khương Tuyết Nhu, anh dung túng cho Nhạc Hạ Thu nhiều hơn. Có điều trong lòng có nhiều điều kích động, giống như không hề muốn.
Bây giờ cẩn thận suy nghĩ một chút, anh và Nhạc Hạ Thu lúc sống chung với nhau nội tâm thật giống như không có rung động, tựa như đi làm việc theo thông lệ vậy, chưa từng có quá nhiều tức giận, cũng không có ngọt ngào.
Chẳng qua là trong đầu có một âm thanh chỉ phối anh ở trong đầu, anh yêu Nhạc Hạ Thu, sẽ đối tốt với cô ta.
Nhưng… Kia là tình yêu sao?
Anh thật có yêu Nhạc Hạ Thu sao.
Tình yêu chân chính không phải hẳn nên giống như bây giờ sao, có cười có ngọt.
Thậm chí ngay cả thời điểm cô tức giận cũng rất đẹp.
Đột nhiên, trong đầu truyền tới một cảm giác đau nhức.
Anh hít một hơi lạnh, buông cô ra, lảo đảo lui về phía sau hai bước, đỡ đầu.
“Hoắc Anh Tuấn…anh: “Anh sao vậy?”
“Mới vừa rồi đầu óc đột nhiên rất đau” Hoäc Anh Tuấn đỡ đầu mình.
Đáy mắt chỗ sâu của Khương Tuyết Nhu thoáng qua tia phức tạp: “Anh mới vừa rồi đang suy nghĩ gì?”
“Anh đang suy nghĩ… ” Cổ họng Hoắc Anh Tuấn bỗng nhiên kẹt lại, bởi vì anh phát hiện đầu óc mình có chút mơ hồ: “Đang suy nghĩ bây giờ cùng em sống chung như vậy rất ngọt ngào, em mới vừa rồi có vẻ tức giận rất đáng yêu”
“Chỉ những thứ này?” Lòng Khương Tuyết Nhu có chút không quá tin tưởng, lần trước ở tiệm ăn gà anh cũng là nhớ đến một chút gì đó thì liền nhức đầu: “Anh trước kia có nhức đầu không?”
“Từ sau khi Hạ Thu giúp anh chữa khỏi bệnh thì nhức đầu có ít đi”
Hoäc Anh Tuấn ngẩn ra: “Thật giống như mỗi lần nhức đầu đều là thời điểm cùng em ở chung với nhau, anh có nên tìm một bác sĩ thần kinh nhìn một chút hay không… “
“Anh sợ đầu óc anh có khối u?” Khương Tuyết Nhu đùa giốn nói.
thực tế cùng bệnh trí nhớ phát sinh thác loạn, sẽ biến thành kẻ ngu.
Chương 852: Yêu đương vào thì thay đổi thành người khác
“Thế nào?” Hoắc Anh Tuấn nghỉ ngờ.
“Không có gì, chính là không có muốn nghe chuyện giữa anh và Nhạc Hạ Thu”
Khương Tuyết Nhu mất tự nhiên ngó mặt đi chỗ khác.
“Xin lỗi” Hoäc Anh Tuấn chuyển người cô qua, bá đạo lại quyến luyến hôn lên: “Cục cưng, anh bây giờ vô cùng chắc chẳn, anh yêu em”
Cô bị anh hôn có chút thất thần, mơ mơ màng màng thì tự nhiên đưa tay treo ở trên cổ anh.
Vốn là quyết định đi công ty, cuối cùng cũng không đi được.
Hôm sau, lúc Hoắc Anh Tuấn lái xe đưa cô ra cửa, cô để cho anh ngừng ở cửa hiệu thuốc một chút.
“Muốn làm gì?” Anh nghiêng đầu nhìn cô, không thể không nói có lúc người phụ nữ này rất dễ chịu. Trải qua cả ngày hôm qua, anh cảm thấy cô thật giống như đẹp hơn, giống như hoa hồng nở rộ, kiều diễm ướt át.
“Mua ít đồ”
Khương Tuyết Nhu cởi dây an toàn ra, xuống xe, đi vào bên trong hiệu thuốc. Cô mua một hộp thuốc tránh thai. Cô uống ngay trong hiệu thuốc rồi mới ra ngoài.
“Em mua cái gì?” Hoäc Anh Tuấn bỗng nhiên nhìn chăm chẳm cô, gương mặt tuấn tú có chút âm u.
Khương Tuyết Nhu trừng mắt nhìn, từ trong túi xách cầm ra hộp thuốc kia.
Gân xanh trên tay lái Hoắc Anh Tuấn đột nhiên nổi lên, sắc mặt rất khó nhìn: “Lần sau đừng uống, anh là định trải qua cả đời này cùng với em, có con thì cũng… “
“Lần trước chúng ta ở chung một chỗ, anh trực tiếp ném cho em một hộp thuốc ngừa thai” Khương Tuyết Nhu cắt đứt lời anh: “Em có chút sợ”
“Anh lần trước là b‹ “Hơn nữa trước kia lúc mang thai trải qua chuyện không tốt cũng để cho em có bóng mờ, loại đau này cùng sợ, em tạm thời chưa có chuẩn bị xong, không muốn lần nữa trải qua, mời anh đứng ở lập trường của em suy nghĩ một chút” Khương Tuyết Nhu không chút lưu tình nói.
“Xin lỗi” Hoắc Anh Tuấn não nề cực kỳ.
Bây giờ suy nghĩ một chút, anh cũng vô cùng thống hận mình trước kia, tại sao phải tàn nhẫn như vậy a, coi như khi đó không thương cô, nhưng cô cũng đang mang đứa con của mình, anh lại không thể ôn tình một chút sao.
Càng nghĩ, anh càng cảm thấy khi đó mình vô cùng xa lạ.
“Sau này em đừng uống thuốc nữa, đối với thân thể không tốt”
Anh than thở một tiếng: “Anh sẽ mua bao”
“Ừ” Khương Tuyết Nhu gật đầu, không cự tuyệt.
Hoäc Anh Tuấn: [Em một câu có chuyện liền bỏ lơ anh?]
Phía sau thêm một cái icon làm bộ ủy khuất Khương Tuyết Nhu: [Ngoan, thật có chuyện, không lộn xộn]
Hoắc Anh Tuấn: [Được rồi, anh không lộn xộn, nghe lời vợ.]
Chương 853: Tin tức mới
Đang ăn socola thì Khương Tuyết Nhu thiếu chút nữa bị nghẹn đến chết. Mẹ kiếp, người này thật là cực kì bám người đi.
Nhưng lúc nhìn đoạn đối thoại, cô khó hiếu cười.
Chờ lúc kịp phản ứng, khóe miệng cứng lại Ban đêm, trong quán rượu.
Khương Tuyết Nhu ngồi ở trên ghế chân cao, người ngồi bên cạnh khoác áo khoác là Lục Thiên Bảo.
“Lần này đi Vịnh Neah cực khổ rồi, tra như thế nào?” Khương Tuyết Nhu mở ra chai bia đẩy qua cho anh ta.
“Loại chuyện này đều là cơ mật, vậy sẽ không tỉ “ Lục Thiên Bảo cầm bia uống một hớp, đắc ý nói: “Nhưng mà tôi là người nào? Tôi ở bên kia lăn lộn một khoảng thời gian, cuối cùng bị tôi nghe ngóng được một ít tin tức, bên kia có nhóm người quả thật tới nước Nguyệt Hàn. Lúc ấy có một người đàn ông anh tuấn trẻ tuổi nước Nguyệt Hàn chỉ ra rất nhiều tiền để mời.
“Có hình không?”
“Không có”
Lục Thiên Bảo nhìn ánh mắt “cậu thật gà” của cô xong liền cảm thấy vô cùng ủy khuất giải thích: “Xin nhờ, chỗ đó mặc dù loạn nhất toàn cầu, nhưng người ta cũng có tổ chức, tin tức kia tùy tiện tiết lộ ra ngoài, ai dám tìm bọn họ hợp tác”
“Nam nhân anh tuấn trẻ tuổi nước Nguyệt Hàn? Nhạc Trạch Đàm coi như xong đi, hoàn toàn không lá gan đó cùng những thứ nhân vật nguy hiểm kia tiếp xúc” Khương Tuyết Nhu như có điều suy nghĩ: “Nhạc Hạ Thu còn có người giúp?”
“Tất nhiên sau lưng còn có người” Lục Thiên Bảo vô cùng khẳng định nói: “Cô ta còn chưa có móc lá bài tẩy ra”
“Chờ một chút đi, cô ta bây giờ hẳn không dẫn nổi, đại khái chờ không được bao lâu nữa đâu” Khương Tuyết Nhu nhấp một miếng bia, giữa ánh mắt bỗng nhiên toát ra vẻ uế oải.
“Chị thế nào, tâm tình không tốt?” Lục Thiên Bảo chớp mắt: “Sao sao chị cùng với Hoắc Anh Tuấn lui tới cảm giác thế nào? Có phải cảm giác tái hợp cùng với chồng cũ, người chồng cũ đã từng từ bỏ đối xử tàn nhãn với chị trước hôm nay có xem chị như là bảo bối hay không?”
Khương Tuyết Nhu trợn mắt nhìn anh ta một cái. Lục Thiên Bảo hắc hắc nói: “Tôi chẳng qua là tò mò thôi, cái đó dù sao cũng là người chị đã từng có yêu, chị cuối cùng sẽ không mềm lòng chứ”
Khương Tuyết Nhu nheo mắt, một gương mặt xinh đẹp ở trong ánh đèn u ám nhìn không rõ lắm.
“Chết tiệt, chị sẽ thật… Mềm lòng sao” Lục Thiên Bảo thấy cô quỷ dị trầm mặc, cả người cũng hết ý kiến: “Đây chính là người đã từng hung hăng tổn thương đến chị, ban đầu nếu không phải chị giả chết, có thể là chị đã mất mạng, đứa trẻ cũng sẽ bị người khác cướp đi”
“Tôi biết” Khương Tuyết Nhu vô cùng phiền lòng cau mày, nếu như không phải là từ trong miệng Trình Nhã Thanh biết được anh cùng Nhạc Hạ Thu không có phát sinh quan hệ, có lẽ cô cũng sẽ không có giao động chút nào: “Chính là tôi… Có chút phiền. Thật ra thì tôi cũng biết, khi đó anh ấy cũng không phải cố ý muốn tổn thương tôi, anh ấy chẳng qua là bị Nhạc Hạ Thu thôi miên. Nhưng mà những việc đó vẫn giống như vết đao vậy. Có lúc tôi nghĩ, có lẽ ban đầu trả thù Nhạc Hạ Thu cũng được đi, không nên giữ người đàn ông này quá gần, anh ấy có độc… “
Rõ ràng bị anh ấy làm tốn thương, cũng cho là mình không thương.
Nhưng hai ngày nay sống chung với nhau, lại khiến cho cô hoảng hốt khi đó cảm thấy hai người đã từng yêu nhau trở lại.
“Cậu nói tôi nên làm cái gì?” Cô mờ mịt hỏi, là tiếp tục nữa hay là buông tha.
“Tôi làm sao biết, tôi lại không có người yêu. Nhưng mà chị có thể xem như hết thảy chưa có phát sinh qua chuyện gì rồi cùng anh ta tiếp tục kết hôn sinh con được hay sao?”
Lục Thiên Bảo hỏi ngược lại: “Nói thật, tôi cảm thấy anh ta ban đầu có thể trúng thuật thôi miên của Nhạc Hạ Thu thật, đã nói lên là anh ta hoàn toàn tin tưởng Nhạc Hạ Thu. Phải nói lúc đó hai người đang là vợ chồng, anh ta vẫn là nên tôn trọng chị nhiều. Lẽ ra anh ta phải cảm thấy anh ta là người có vợ, nên giữ khoảng cách với bạn gái cũ. Chuyện tới ngày hôm nay không phải đáng đời hay sao?”
Khương Tuyết Nhu ngơ ngẩn.
Đúng vậy, Hoắc Anh Tuấn đó là nên bị như vậy.
Là anh ngu xuẩn hại mình, hại đứa con của mình.
“Được rồi, trở về đi thôi, quá muộn rồi” Lục Thiên Bảo ngáp một cái, mấy ngày nay chênh lệch thời gian điên đảo, đều không nghỉ ngơi tốt: “Chị chớ suy nghĩ quá nhiều, nếu như sau lưng Nhạc Hạ Thu còn có người, chuyện này vẫn chưa xong. Nói cho cùng, chị đừng quên, Nhạc Hạ Thu bây giờ chẳng qua là cùng Hoắc Anh Tuấn chia tay mà thôi, đây là kết quả mà chị muốn hay sao?”
“Nói đúng”
Tròng mắt cô dần dân chuyển lạnh, Nhạc Hạ Thu hại chết nhiều người như vậy, phá hủy Nhạc gia, Nhạc Tiêu Nhi, còn đã từng đem cô hành hạ sống không bằng chết, cô nhất định sẽ làm cho Nhạc Hạ Thu sống không bằng chết.
Hoắc Anh Tuấn dám ngăn cản cô, cô liền gặp thần giết thần.
Chương 854: Nổi cơn ghen
Chần chừ uống một chút rượu. Hôm sau khi tỉnh dạ dày cô lại còn có chút hơi không thoải mái.
Lúc cô đứng dậy rửa mặt, nhận được điện thoại Hoắc Anh Tuấn gọi tới, giọng nói trâm thấp: “Tối hôm qua em đã đi đâu?”
“Cùng bạn có chút việc… “
“Có chuyện chính là cùng bạn ở trong quán rượu uống rượu?”
Hoắc Anh Tuấn cần răng âm trầm nói: “Chính em đi xem tin tức sáng nay của em đi đại tiểu thư, anh bây giờ sẽ đến nhà tìm em, em tốt nhất nên cho anh lời giải thích”
Anh nói xong đem điện thoại liền cúp.
Khương Tuyết Nhu ngẩn ra, mở điện thoại di động nhìn lấy tin tức của mình, một cái mới nhất là người thừa kế Diệp thị cùng bạn trai thần bí vừa nói vừa cười, cử chỉ thân mật Trong hình là bóng lưng mơ hồ của cô và Lục Thiên Bảo ở trong quán rượu.
Cô hí mắt xoa xoa huyệt thái dương, thật may hình chính diện của Lục Thiên Bảo không lộ ra, nếu không thì có chút phiền toái, dẫu sao.
Lục Thiên Bảo cũng là người duy nhất cô có thể hoàn toàn tín nhiệm nhờ giúp đỡ.
Nhưng mà những ký giả này thật là quá buồn chán, mình cũng không phải là nhân vật công chúng gì đó.
Nhìn dáng dấp quay đầu nên chuẩn bị thật tốt một chút.
Cô mới vừa thay quần áo xong, bên ngoài vang lên một trận tiếng gõ cửa kịch liệt.
Mở cửa, Hoắc Anh Tuấn trưng một gương mặt anh tuấn lãnh khốc mặt toát ra đầy khí lạnh.
“Người đàn ông kia là ai ?” Anh thật là bị cô làm cho tức chết, anh đối với cô để ý như vậy, giờ giờ phút phút cũng quấn quýt cô. Cô lại giấu mình cùng đàn ông khác đi đến quán rượu uống rượu, càng đáng chết hơn chính là nhìn bóng lưng cũng biết đàn ông kia dáng dấp hẳn không kém, hơn nữa vóc người cũng không tệ.
Anh thật vất vả đuổi đi một người Tạ Minh Ngạn, bây giờ lại xuất hiện ra một người đàn ông không giải thích được.
“Khương Tuyết Nhu, em tại sao lại không thể an phận một chút cho anh? Cả ngày lẫn đêm không trêu chọc đàn ông thì em sẽ chết sao? Hay là nói, anh không đủ thỏa mãn em?”
Anh tức giận cầm bả vai cô.
Khương Tuyết Nhu bị anh bắt lấy bả vai đau đớn, cô nhìn người đàn ông này trước mặt, nhớ lại lời tối hôm qua Lục Thiên Bảo còn lưu ở trong lòng, cô hẳn nên khống chế tình cảm mình một chút: “Hoäc Anh Tuấn, em là đồng ý cùng anh ở chung một chỗ. Nhưng mà không có luật pháp quy định em không thể tiếp xúc cùng người khác phái khác”
Nhìn sắc mặt cô bây giờ lạnh lùng so với ngày hôm qua ở trên giường ngượng ngùng cùng nhiệt tình khác hẳn. Hoắc Anh Tuấn cảm thấy mình bị dội một chậu nước lạnh xuống, rất lạnh.
“Khương Tuyết Nhu, nếu đã cùng anh ở cùng một chỗ, cùng người khác phái khác phải ột khoảng cách là quy tắc cơ bản khi làm bạn gái”
Hoắc Anh Tuấn mặt lạnh lùng nói: “Ngày hôm qua anh hẹn em, em thà lựa chọn đi cùng người đàn ông xa lạ khác, em xem anh cái gì chứ?
“Nếu như anh không tin em thì em cũng không có biện pháp”
Khương Tuyết Nhu hờ hững xoay người từ trong tủ lạnh lấy ra sữa bò.
không có bị sự giận dữ đùng đùng của anh làm ảnh hưởng.
Trong lúc nhất thời, Hoäc Anh Tuấn có chút nổi giận.
Chương 855: Chuyện kinh doanh Diệp thị
Anh rõ ràng cũng tức giận như vậy, tại sao cô lại không mềm ngọt nói dỗ một câu, giải thích một câu.
Chỉ cần cô cầu xin anh, bảo đảm sau này không cùng người khác phái đơn độc hẹn hò nữa, thì anh cũng là có thể miễn cưỡng tha thứ cho cô.
Nhưng mà thái độ của người phụ nữ này quả thực quá lạnh lùng.
“Khương Tuyết Nhu, sợ rằng em còn không có hiểu rõ, nếu đã làm người phụ nữ của Hoắc Anh Tuấn tôi, thì không dễ dàng chia tay như vậy. Chỉ có tôi không muốn em nữa, không có chuyện em nói lên lời chia tay trước”
Anh nói xong nặng nề đập cửa rời Trong phòng, Khương Tuyết Nhu bất đắc dĩ gọi điện thoại cho Lục.
Thiên Bảo: “Cậu bị ký giả chụp được. Trước tiên hãy trốn đi, chớ lộ diện, có chuyện tôi sẽ liên lạc với cậu”
Cả ngày tiếp theo, Hoắc Anh Tuấn đều không liên lạc cho cô.
Cô dứt khoát đi đến biệt thự nhà họ Diệp chăm sóc Hiếu Lãnh. Lúc cô tới, Hiểu Lãnh đang táy máy một bộ robot đại chiến cực xịn.
“Đây là ông ngoại mua cho con?” Khương Tuyết Nhu nhìn cái hộp.
một chút, đây là bản số lượng hạn chế, hản là rất đắt.
“Đây là chú Lương đưa cho, chú ấy hôm qua tới vườn trẻ thăm con” Hiểu Lãnh ngẩng đầu cười, lộ ra một hàm răng trắng sáng.
Khương Tuyết Nhu ngẩn người, cô biết Hiểu Lãnh rất ít khi cười, nhưng thẳng bé bây giờ bởi vì quà của Lương Duy Phong mà cười, nói rõ là thẳng bé thật rất thích.
Lương Duy Phong luôn là như vậy, nhớ sở thích của hai đứa tre, tỉ mỉ ôn hòa.
Tâm tình cô bỗng nhiên trầm xuống.
Cô biết, Lương Duy Phong một mực ở sau lưng yên lặng quan sát cô, thậm chí sợ quấy rầy kế hoạch của cô, nên cũng rất ít khi đến tìm cô.
“Hiểu Lãnh, con thật rất thích chú Lương sao?” Khương Tuyết Nhu ôn nhu hỏi.
“Mẹ, thật ra thì con biết chú ấy là muốn mẹ vui vẻ nên mới có thể đối tốt với chúng con” Hiểu Lãnh nghiêm túc nói: “Đối với con mà nói quan trọng nhất chính là hạnh phúc của mẹ, mẹ không bị tổn thương”
Khương Tuyết Nhu cúi đầu hôn trán của con trai một cái.
Diệp Gia Thanh đi tới cười nói: “Hiểu Lãnh là đứa bé hiểu chuyện nhất mà thấy, hiểu chuyện để mức khiến bố đau lòng”
“Đúng vậy” Khương Tuyết Nhu sờ đầu con trai một cái: “Bố, thân thể bố có khá hơn chút nào không?”
“Gần đây lại trừ đi một tia độc tố, tốt hơn nhiều” Diệp Gia Thanh thở dài: “Ngày hôm qua đi Diệp thị một chuyến, phát hiện ông nội con…
Lại ra ngoài rồi. Ông ấy muốn bố ở nhà tịnh dưỡng một khoảng thời gian, nói là ông ấy sẽ chăm nom công ty. Không cần phải nói, đây nhất định là Diệp Diêu Đông ở sau lưng giật giây, nhưng ông nội con lại đồng ý cùng Sở thị hùn vốn thành lập công ty, bố thật không yên tâm… “
“Bố, con phải nói, bố theo bọn họ để bị dày vò làm gì?” Khương.
Tuyết Nhu nhàn nhạt nói: “Bố dứt khoát đem cổ phần bán đi, rời đi Diệp thị, chờ thân thể khỏe mạnh lên, mình lập công ty khác”
Diệp Gia Thanh mặt trâm xuống: “Tuyết Nhu, Diệp thị là tâm huyết kinh doanh của bố, hơn nửa đời người của bố toàn giành hết cho Diệp thị… “
“Bố, con nói thật, con cũng không coi trọng hợp tác của Sở thị và Diệp thị lần này. Con từ chỗ Hoắc Anh Tuấn nghe được vài chuyện, Sở thị giỏi nhất chính là giả heo ăn cọp. Hơn nữa Sở thị quá muốn vượt qua Hoắc thị trở thành gia tộc đệ nhất nước Nguyệt Hàn, con đoán lần này là muốn đạp nhà họ Diệp để đi lên”
Khương Tuyết Nhu nghiêm túc cùng ông phân tích: “Bố suy nghĩ một chút, hùn vốn thành lập công ty, Diệp thị đối với lãnh vực luyện kim loại này không biết gì cả. Không có nhân sự quen thuộc hay là nhân tài, sau này sẽ bị Sở thị thao túng như thế nào, chúng ta cũng không có khả năng biết rõ ràng.
vẫn còn cao, thời điểm này cổ phần cũng là đáng tiền nhất, sớm một chút rút đi mới là biện pháp tốt nhất. Bố, có lúc chịu buông tay cũng là một loại thành công”