Khương Tuyết Nhu rất nhanh đã hiểu được: “Ý của anh là sau khi người của nhóm Thanh Long ném Hoắc Phong Lang đến nơi đó lại có người lái xe đến kéo Hoắc Phong Lang đi.”
Lục Lực Dương gật đầu: “Rất có thể là người trong nhóm Thanh Long đã nhìn chằm chằm, còn có một loại khả năng là người bên trong nhóm Thanh Long tiết lộ tin tức.”
Trong lòng Khương Tuyết Nhu chấn động.
Nhưng sau khi nghĩ kỹ lại, cô rất tán thành phân tích như thế này của Lục Lực Dương: “Thật ra tôi vẫn không quá tin tưởng Hoắc Phong Lang sẽ tiết lộ dữ liệu của nhà họ Hoắc, anh ta không phải là loại người như vậy, tôi hoài nghi trong nhóm Thanh Long có nội gián, cũng là người tiết lộ dữ liệu.
Còn nữa, nhóm Thanh Long luôn là tổ chức mà Hoắc Anh Tuấn tin tưởng nhất, sau khi con chip được nghiên cứu phát minh ra, anh ấy chắc chắn sẽ lập tức để cho nhân viên quan trọng trong nhóm Thanh Long canh gác phòng thực nghiệm, người kia nếu muốn trộm lấy dữ liệu, thậm chí là tìm đúng thời cơ hãm hại Hoắc Phong Lang cũng không phải là không thể được”
Sau khi cô nói xong, Lục Lực Dương nhìn cô có chút tán thưởng nói: “Đại ca, tôi phát hiện cô không đi làm cảnh sát thì tiếc thật đó.”
“Đây chỉ là suy đoán của tôi mà thôi, không có chứng cứ.” Khương Tuyết Nhu lườm anh ta một cái: “Có điều có thể làm được tất cả những chuyện này, về cơ bản là người Hoắc Anh Tuấn cực tin cậy, Hoắc Anh Tuấn đoán chừng cũng sẽ không hoài nghi, quên đi, nếu không phải vì Hoắc Phong Lang, tôi cũng không có hứng thú với chuyện này”
“Đúng vậy, nếu như muốn điều tra rõ ràng nội gián, bắt buộc vào đi vào trong nhóm Thanh Long, với thân phận bây giờ của cô… Lương Duy Phong chắc chắn sẽ không dễ chịu.” Lục Lực Dương nói: “Việc này cứ để cho nhà họ Hoắc và nhà họ Sở đi thăm dò đi.”
Nói đến Lương Duy Phong
Khương Tuyết Nhu nhíu mày: “Tôi hỏi anh chuyện này, nếu như là anh, anh nhìn thấy vợ mình trong đêm tân hôn cùng người đàn ông khác quay video thì anh sẽ có phản ứng gì?”
Sau khi nói xong, cô nhìn thấy ánh mắt của Lục Lực Dương rất kỳ lạ, lập tức đỏ lên nghiêm mặt trừng qua: “Không sai, người đó chính là tôi”
“Khà khà, đại ca, cô rất không bình thường” Lục Lực Dương cười khẽ: “Nếu như là tôi, vậy khẳng định là sẽ ói máu, muốn đánh chết người kia”
“Anh không hận người phụ nữ này sao?”
“Vậy phải xem là video gì, nếu như người phụ nữ trong video ra sức phản kháng, tôi sẽ đau lòng, tự trách, nhưng… nếu như là trong video người phụ nữ này vui vẻ chịu đựng, vậy thì tôi có thể sẽ có hận người phụ nữ này, thậm chí sẽ cảm thấy cô ta ở ngoài thì một mặt sau lưng lại có một bộ mặt khác, thật ra… ”
“Thật ra cái gì?” Khương Tuyết Nhu sốt sắng hỏi.
“Thì… rất dâm chứ sao?” Lục Lực Dương lúng túng ăn ngay nói thật: “Dù sao thì tôi chắc chắn sẽ đi dạy dỗ người phụ nữ này.”
Cả người Khương Tuyết Nhu đều lạnh xuống: “Chuyện này… Lục Lực Dương, anh giúp tôi một việc, đi thăm dò Lương Duy Phong, cẩn thận một chút, đừng để động đến bất kỳ người nào!”
“Không phải chứ?” Lục Lực Dương cả mặt khiếp sợ. “Đi.” Khương Tuyết Nhu liếc mắt nhìn anh ta một cái.
Hoắc Anh Tuấn nằm ở trong bệnh viện hết năm ngày. Sau khi ra ngoài mới biết biệt thự nhà Hoắc đã bị bán mất, bây giờ Hoắc Nhã Lam dẫn theo ông bà cụ Hoắc ở trong một căn biệt thự thuộc sản nghiệp dưới tên của nhà họ Hoắc.
Tuy nói xa xa không thể so được với biệt thự nhà họ Hoắc, nhưng quản lý trong khu rất tốt, trong sân rất sạch sẽ.
Lúc Hoắc Anh Tuấn đi qua, bà cụ Hoắc đang cùng ông cụ Hoắc tắm nắng trên bãi cỏ. “Ông nội, ông khỏe hơn chút nào không?” Hoắc Anh Tuấn đi tới hổ thẹn nhìn ông cụ Hoắc.
Ông cụ Hoắc thở dài một tiếng: “Chỉ là chân này dùng không được nữa rồi, không ngờ tới ông đây rạng rạng rỡ rỡ hơn nửa đời, đến già, lại có thể tận mắt nhìn thấy nhà Hoắc suy sụp”
“Quên đi, đây đều là số mệnh, bây giờ chúng ta cũng vô cùng tốt, thật ra vẫn còn mạnh hơn nhiều so với phần lớn người kìa.”
Hoắc Anh Tuấn không ngờ đến ông cụ ấy vậy mà có thể nhanh chóng lạc quan như thế: “Ông nội, xin lỗi, nhà họ đến bước ngày hôm nay, con phải có trách nhiệm rất lớn, là con không thể quản lý tốt.”