Mục lục
Truyện Dụ Dỗ Đại Luật Sư - Hoắc Anh Tuấn - Khương Tuyết Nhu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 500: Gặp lại người mình ghét nhất

“Minh Kiều, là cô à”

Cửa kiếng xe cửa mở ra, khuôn mặt Tân Giai Linh tức giận lộ ra, còn có một bộ dạng thật cao.

hứng khi thấy dáng vẻ này của cô.

Lâm Minh Kiều thấy liền muốn ói máu.

Chết tiệt, hiếm thấy trở về Thành Đông ở mấy ngày, lại đụng phải người mình ghét nhất.

“Minh Kiều, cô làm sao trở về Thành Đông, nghe nói cô ở Kinh Đô tìm được người bạn trai mới, cô làm sao có thể đối với anh Quý Dương như vậy.” Tân Giai Linh đột nhiên nhíu mi lên nói.

“Liên quan gì đến chuyện của cô, cô có điếc hay không không nghe được lời của tôi nói, cô thiếu chút nữa đụng vào xe tôi” Lâm Minh Kiều giọng tràn đầy không kiên nhẫn.

Tân Giai Linh ủy khuất hốc mắt chợt lóe: “Thật xin lỗi, tôi…”

“Tôi thay mặt cô ấy nói xin lỗi với cô… “

Cửa kế bên người lái bỗng nhiên bị mở ra, Giang Quý Dương từ trong xe đi ra, đã từng là người đàn ông tuấn tú dáng người lãng tử, gương mặt tuấn tú cùng đôi môi trắng bệch như tờ giấy, chân mày cũng nhíu thật chặc chung lại một chỗ.

Lâm Minh Kiều liếc mắt liền nhìn ra dáng vẻ anh ta không quá thoải mái.

Cô căng thẳng trong lòng, nhưng mà rất nhanh liền đem lại lo âu trong cổ họng ép xuống.

Bọn họ đã chia tay, anh ta khó chịu chỗ nào cũng không liên quan đến mình.

Huống chi, vẫn giống như trước kia vậy, nhưng mà anh ta bị bệnh cũng tốt, có Tân Giai Linh luôn là ở bên người chăm sóc.

“Là bụng của tôi không thoải mái, cô ấy vội vả tìm vị trí để đỗ xe” Giang Quý Dương ánh mắt cũng không nhúc nhích nhìn cô, cô gái trước mặt lái một chiếc xe suy màu trắng, dù là trên mặt chẳng qua là trang điểm đơn giản cũng vẫn là xinh đẹp động lòng người.

Anh đột nhiên phát hiện từ sau khi trở lại từ Kinh Đô khoảng thời gian này, cho tới bây giờ không có một khắc nào quên được cô.

Thậm chí thường xuyên không khống chế được buồn bực ưu tư.

Trước kia anh không thích uống rượu, bây giờ lúc đi ra ngoài xã giao, luôn là người tới không cự.

Lần này đau đớn chính là do tối hôm qua uống nhiều rồi, bị thương dạ dày.

Tân Giai Linh thấy Giang Quý Dương vẫn nhìn Lâm Minh Kiều, nhịn xuống con tim ghen tị, miễn cười gượng nói: “Minh Kiều, tôi vẫn luôn lo lắng sức khoẻ cho anh Quý Dương. Dù sao trước kia tôi đều làm vậy… “

Đều làm vậy….

Lâm Minh Kiều chớp mắt, lời này dùng thật vi diệu.

Là đều làm vậy, hai người phụ nữ các người cùng chăm sóc sao.

Nhưng mà cô đã buông bỏ Giang quý dương người này rồi, không có ý đóng kích với Tân Giai Linh nữa.

“Cô tìm lộn người rồi, chúng tôi đã không còn quan hệ, tôi còn có việc, tôi đi trước.” Lâm Minh Kiều đi đến đầu xe leo lên.

Giang quý Dương chỉ cảm thấy dạ dày đau chỗ đó càng ngày càng khó chịu hơn, khiến cho thân thể cao lớn của anh ta cơ hồ đứng không vững.

Trước kia, lúc anh không thoải mái, cô so với bất kì ai khác quan tâm hơn, thậm chí cả đêm túc trực bên cạnh chăm sóc anh ta.

Bây giờ ngay cả một câu quan tâm dư thừa cũng không có.

“Anh Quý Dương, chúng ta đi thôi.” Tân Giai Linh dỡ Giang Quý Dương đi bộ đến cửa cấp cứu.

Kế tiếp là rút máu, hóa nghiệm kết quả.

Lúc Tân Giai Linh lấy kết quả đi ra, chợt thấy Lâm Minh Kiều đậu xe xong địt thẳng ra phía sau phòng giám định kết quả xét nghiệm.

Cô ta đi nơi đó làm gì.

Đang suy nghĩ, điện thoại di động reo, thấy người điện tới cô cười một tiếng: “Kiều Nhân, cô điện thoại tới thật đúng lúc, cô đoán tôi thấy người nào?”

“Ai?”


Chương 501: Hết thảy sáng tỏ
“Lâm Minh Kiều, cô ta lại đi đến bệnh viện phòng giám định xét nghiệm, chẳng lẽ cô ta có con riêng hay sao.”
“Phòng giám định xét nghiệm?” Bên kia âm thanh chợt tăng cao: “Lâm Minh Kiều ở Thành Đông?”
“Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy kỳ quái cô ta làm sao đột nhiên trở lại, sẽ không phải là muốn trở về theo đuổi Giang Quý Dương đấy chứ, hừ, tôi sẽ không để cho cô ta được như ý…”
“Tân Giai Linh, lần sau trò chuyện tiếp, tôi đột nhiên có chút việc này.”
Khương Kiều Nhân sau khi cúp điện thoại, đột nhiên nghĩ tới mình đến bây giờ còn đau ở da đầu, cô ta trước là bị Khương Tuyết Nhu trực tiếp lôi đến mất một nhúm tóc to.
Trong lòng cô ta hung hăng lộp bộp, lập tức gọi điện tới cho người thần bí: “Bạn tốt của Khương Tuyết Nhu là Lâm Minh Kiều đột nhiên đi đến phòng giám định xét nghiệm ở bệnh viện Thành Đông, tôi hoài nghi Khương Tuyết Nhu cầm tóc của tôi và Khương Thái Vũ là giám định nhân thân”
“Tôi sẽ đi điều tra”
“Nếu như bọn người Hoắc Anh Tuấn biết tôi là Nhạc Hạ Tuyền giả, nhất định sẽ giết chết tôi.”
“Không cần lo lắng, cô làm việc cho chúng tôi, tôi dĩ nhiên sẽ không để cho cô chết”
Trong bệnh viện.
Lâm Minh Kiều rất nhanh lấy được báo cáo giám định, lúc thấy phía trên hiện lên bốn chữ to đùng “Xác nhận ruột thịt”, nội tâm cô thật là muốn đem tổ tông mười tám đời của Khương Kiều Nhân đem ra cũng thăm hỏi qua một lần.
Cô vội vàng gọi điện thoại tới cho Khương Tuyết Nhu: “Chết tiệt, thật bị cậu đoán trúng, Nhạc Hạ Tuyền cùng Khương Thái Vũ kết quả lại thật sự là bố con ruột thịt, cô ta chính là phương Kiều Nhân.”
Khương Tuyết Nhu che trán, cô thật rất không muốn tin cái kết quả này là thật.
Nhưng mà đối mặt với bệnh càng ngày càng nghiêm trọng của Hoắc Anh Tuấn, chỉ có Nhạc Hạ Tuyền mỗi ngày sữa bò trộn thuốc cho Hoắc Anh Tuấn Những thứ này đều là thuốc bình thường sao.
Cô đột nhiên không lạnh mà run.
“Tớ đem kết quả chụp hình gửi cho cậu, cậu nhanh đi nói với Hoắc Anh Tuấn”
Khương Tuyết Nhu sau khi nhận được hình, lập tức đi tới thư phòng tìm Hoắc Anh Tuấn.
Mấy ngày nay, Hoắc Anh Tuấn rất ít khi đến công ty, đều là ở trong thư phòng làm việc. Cô đẩy cửa ra xông vào.
Hoắc Anh Tuấn thấy cô tới, tròng mắt sáng lên, gần đây, cô căn bản sẽ không chủ động tới tìm mình “Có chuyện gì sao?” Hoắc Anh Tuấn lập tức ân cần hỏi.
Khương Tuyết Nhu liếc anh một cái, mở điện thoại di động lên, lấy hình ra đưa tới.
Hoắc Anh Tuấn thấy Khương Thái Vũ cùng Nhạc Hạ Tuyền có mối quan hệ ruột thịt máu mủ trong báo cáo giám định, cả khuôn mặt đều tối sầm: “Có ý gì, bọn họ là bố con ruột thịt?”
Anh có chút mơ hồ, Nhạc Hạ Tuyền không phải là người nhà họ Nhạc sao, làm sao là em họ của Khương Tuyết Nhu.
“Không phải, Nhạc Hạ Tuyền chân chính dĩ nhiên không thể nào là con gái của Khương Thái Vũ, bởi vì hiện ở nơi này là Nhạc Hạ Tuyền giả, cô ta là Khương Kiều Nhân giải phẫu thẫm mỹ mà ra.”
Hoắc Anh Tuấn cả người đều ngẩn ra, một lúc sau, nhìn Khương Tuyết Nhu với ánh mắt vài tia phức tạp: “Tuyết Nhu, em có phải suy nghĩ nhiều quá rồi hay không…”
“Tôi không có, thời điểm lần đầu tiên thấy Nhạc Hạ Tuyền tôi cảm thấy cô ta có chút quen thuộc, chẳng qua là lúc đó không nghĩ quá nhiều, cho đến lần Tiếu Nhi với tôi cùng ngâm suối nước nóng, đụng phải Nhạc Hạ Tuyền, Tiêu Nhi nói Nhạc Hạ Tuyền chân chính khi còn bé xảy ra.
chuyện ngoài ý muốn, dưới cổ có một vết sẹo rất sâu, còn cô ta một chút dấu vết cũng không có, hơn nữa tính cách cũng không giống như hồi cùng đi học, cho nên lần trước tôi nắm chặt tóc của Nhạc Hạ Tuyền đi làm giám định với Khương Thái Vũ, lại cho kết quả là bố con ruột thị.”
Khương Tuyết Nhu chăm chú nhìn Hoắc Anh Tuấn: “Anh có nghĩ tới không, Khương Kiều Nhân là bị một chiếc xe không bảng số mang đi, đến nay không tra được tung tích.”
“Nhưng mà tôi đã để cho Ngôn Minh Hạo đi thăm dò qua Nhạc Hạ Tuyền, không có khả nghi…”
“Tra được có lẽ chẳng qua là mặt ngoài thôi, trước kia anh biết Nhạc Hạ Tuyền chân chính sao, biết tính cách cô ta sao.”
Hoắc Anh Tuấn ngẩn ra.
Chương 502: Cái chết của Nhạc Hạ Tuyền

Khương Tuyết Nhu nói tiếp: “Ngoài ra, anh cẩn thận suy nghĩ thật kỹ, bạn anh cứ luôn mồm luôn miệng nói trí nhớ bây giờ của anh trở nên kém là bị tôi kích thích, nhưng mà thời điểm thời điểm Nhạc Hạ Thu mất nhất định anh cũng rất thương tâm, nhưng anh có xuất hiện hiện trạng này sao, thời điểm trước kia bị bệnh từng có sao, tại sao sau khi Nhạc Hạ Tuyền vừa tới bên người anh chăm sóc anh, chuyện ngày hôm qua hôm nay liền quên”

Hoắc Anh Tuấn mặt mũi trở nên trắng bệch.

Quả thật, anh cũng là gần đây mới thường xuyên nhức đầu với trí nhớ kém đi.

“Tôi dám khẳng định trăm phần trăm cô ta chính là phương Kiều Nhân, cô ta xuất hiện ở bên cạnh anh có mục đích là vì cái gì, cô ta bình thường đưa sữa bò cho anh chắc là cũng bỏ thuốc | bên trong dù gì cũng không có cái gì lạ, anh chưa từng nghĩ tới sao?”

Khương Tuyết Nhu ánh mắt ngưng trọng: “Anh mỗi ngày đều chích uống thuốc, trước kia có thể chuyển biến tốt, hiện tại tại sao một chút bình phục cũng không có.”

Hoắc Anh Tuấn bị chận á khẩu không trả lời được.

Anh cũng bắt đầu tin tưởng lời cô nói.

“Anh có thể lập tức tìm người đem Nhạc Hạ Tuyền tới đây đi đưa làm giám định nhân thân, bố mẹ cô ta không phải vẫn còn ở đó hay sao, tôi bảo đảm, cô ta tuyệt đối là Khương Kiều Nhân.”

Khương Tuyết Nhu nhắc nhở: “Đừng vội. Bây giờ vẫn còn chưa có bứt giây động rừng. Ngoài ra, là ai cứu cô ta, là ai đem cô ta sắp xếp đến bên cạnh anh, người sau lưng nhất định là muốn đối phó với anh.” Hoắc Anh Tuấn lập tức gọi điện thoại cho Ngôn Minh Hạo: “Lập tức đi kiếm Nhạc Hạ Tuyền bắt lại, tôi muốn có được báo cáo giám định nhân thân trong vòng hai mươi bốn giờ của Nhạc Hạ Tuyền với Nhạc Trí Dũng”

Trong lòng Khương Tuyết Nhu có chút thất vọng.

Nói cho cùng, anh vẫn không quá tin tưởng vào phần báo cáo này của mình là thật, nhất định phải tự mình chứng thực mới yên tâm.

Nhưng mà không có vấn đề, điều cô nói là sự thật.

Đến buổi tối hai giờ đêm.

Hoắc Anh Tuấn bỗng nhiên nhận được điện thoại Ngôn Minh Hạo gọi tới: “Cậu cả, không xong, Nhạc Hạ Tuyền chết rồi”

“Chuyện gì xảy ra” Hoắc Anh Tuấn bật ngồi dậy.

“Tôi đã để cho người đem cô ta nhốt ở một căn nhà ở ngoại ô kia, lúc rạng sáng, người trông coi phát hiện có người muốn cứu Nhạc Hạ Tuyền, liền đuổi tới, nhưng sau khi trở lại một cái, phát hiện ngoài ra còn có hai người bị đánh bất tỉnh, trong phòng lửa cháy lớn, Nhạc Hạ Tuyền mặc dù được cứu ra, nhưng cũng đã bị đốt chết.”

Ngôn Minh Hạo não nề nói: “Nói không chừng đó cũng không phải là đồng bọn muốn cứu Nhạc Hạ Tuyền, là muốn giết người diệt khẩu”

“Bây giờ tôi tới”

Hoắc Anh Tuấn cúp điện thoại, lái xe thật nhanh chạy tới nơi xảy ra chuyện.

Vừa xuống xe, liền thấy Tổng Dung Đức đang đứng trước một cái túi chứa xác, ánh mắt đỏ bừng, sau khi thấy Hoắc Anh Tuấn tới, anh ta xông lên, một quyền đánh tới.

“Cậu bình tĩnh một chút” Hoắc Anh Tuấn bắt lấy quả đấm của anh ta.

“Tôi làm sao mà tỉnh táo được, anh tại sao phải đem Nhạc Hạ Tuyền giam lại, cô ấy đã chết, là cậu hại chết cô ấy” Tống Dung Đức hướng về phía cô gầm thét lớn hơn: “Tôi biết cô ấy kém hơn Khương Tuyết Nhu một đầu ngón tay, nhưng cũng là em gái Nhạc Hạ Thu, cũng là một cô gái vô tội.”

“Cô ta có thể không phải Nhạc Hạ Tuyền” Hoắc Anh Tuấn thấp giọng giải thích.

Tổng Dung Đức giận cười: “Tôi không có mù, mặt cô ấy chỉ cháy có một nửa, tôi nhận ra được.”

“Tuyết Nhu làm giám định nhân thân, cô ta là Khương Kiều Nhân giải phẫu thẩm mỹ lăn lộn. đến bên cạnh tôi” Hoắc Anh Tuấn cau mày: “Tôi đem cô ấy bắt lại, là muốn thẩm vấn người chân chính phía sau giật giây”

“Lời cậu nói là sự thật?” Tống Dung Đức nửa tin nửa ngờ.

“Tôi sẽ lừa gạt cậu sao”

Hoắc Anh Tuấn mới vừa nói xong, Ngôn Minh Hạo đột nhiên đi tới, muốn nói lại thôi: “Cậu cả, giám định nhân thân bên kia đã có kết quả rồi, báo cáo biểu hiện Nhạc Hạ Tuyền với Nhạc Trí Dũng là quan hệ ruột thịt”.

“Hoắc Anh Tuấn, cậu là tên khốn kiếp” Tống Dung Đức lần này là thật một quyền đánh tới trên mặt anh.

Hoắc Anh Tuấn lui về phía sau mấy bước miễn cưỡng đứng vững, cả khuôn mặt âm u không dứt: “Bên kia không có sai sót chứ?”
Chương 503: Kết quả giám định thân nhân

“Là bệnh viện riêng của Quý thiếu gia, hẳn sẽ không bị sai sót, đợi một hồi nhân viên nghiệm xác bên kia cũng sẽ đến lấy thi thể đi làm giám định, có sửa sắc đẹp hay không là có thể biết rõ.”

“Ừ” Hoắc Anh Tuấn vuốt huyệt thái dương: “Tra một chút tối hôm qua người là ai phái tới.”

“Còn tra cái gì nữa, rất rõ ràng chính là do Khương Tuyết Nhu, đến bây giờ cậu còn thiên vị giúp cô ta” Tống Dung Đức âm u hồng lên: “Người đàn bà này quả ác độc, Nhạc Hạ Tuyền từ đầu tới đuôi cũng chưa từng nghĩ muốn quyến rũ cậu, nhưng mà cô ta lại nghĩ đủ mọi cách muốn giết chết Nhạc Hạ Tuyền.”

“Tuyết Nhu không phải là loại người như vậy” Hoắc Anh Tuấn chổi: “Cô ấy nhất định là bị người khác lừa.”

“Coi như cô ta thật sự bị lừa gạt cũng là cô ta ngu xuẩn, cô ta lòng dạ nhỏ mọn”

“Tổng Dung Đức, cậu nói đủ chưa” Hoắc Anh Tuấn không thể nhịn được nữa.

“Tôi chưa nói đủ, cho tới nay bởi vì cô ta là vợ cậu, tôi lần nữa nhẫn nhịn, bây giờ tôi không thể nhịn nữa” Tống Dung Đức gầm thét.

“Hai người các người chớ ồn ào” Quý Tử Uyên mới vừa xuống xe, liền nghe được âm thanh bọn họ huyên náo.

“Tôi không quan tâm, chuyện này tôi sẽ không để yên như vậy, người sau lưng chân chính đầu têu, coi như là lão Hoắc che chở, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cô ta” Tổng Dung Đức lạnh lùng cảnh cáo xong xoay người rời đi.

“Cậu nghĩ như thế nào?” Quý Tử Uyên đi tới bên người Hoắc Anh Tuấn.

“Có thể Tuyết Nhu sẽ ghen tị Nhạc Hạ Tuyền, nhưng tôi không cho là cô sẽ ác độc như vậy.”

Hoắc Anh Tuấn xoa chân mày nói: “Nếu như không phải là Nhạc Tiêu Nhi nói Nhạc Hạ Tuyền là giả, cô ấy thậm chí căn bản sẽ không đi hoài nghi…”

“Nhạc Tiêu Nhi” Quý Tử Uyên chân mày rét một cái: “Lại là cô ta”

Dừng một chút, anh lạnh giọng nói: “Chuyện này tốt nhất không liên quan đến cô ta, nếu không tôi sẽ để cho cô ta vạn kiếp bất phục”

Buổi chiều, kết quả kiểm nghiệm đưa đến tay Hoắc Anh Tuấn.

“Cậu cả, hiện trường thiêu hủy thi thể đã xác định là Nhạc Hạ Tuyền tự mình làm, đã làm toàn diện các phương thức xác nghiệm nhân thân với bố mẹ, xác nhận không có lầm”

Ngôn Minh Hạo mới vừa nói xong, liền thấy Hoắc Anh Tuấn cho huyệt thái dương, thân thể đau đến run rẩy.

“Cậu cả… “

“Bố mẹ Nhạc Hạ Tuyền thế nào?” Hoắc Anh Tuấn nhịn đau khàn giọng hỏi.

“Vẫn đang khóc, người đầu bạc tiễn người đầu xanh có mấy ai có thể tiếp nhận được, bọn họ đòi Cậu cả cho bọn họ một lời giải thích”Ngôn Minh Hạo thở dài.

“Bồi thường thật thỏa đáng cho bọn họ.”

“Còn có một việc, tối hôm qua người lừa gạt thủ vệ và người phóng hỏa đã bị đuổi kịp, cùng…

Cùng với Nhạc Tiêu Nhi có liên quan” Ngôn Minh Hạo lại nói: “Bọn họ vẫn luôn là ngấm ngầm vì Nhạc Tiếu Nhi làm việc”

“Nhạc Tiêu Nhi, quả nhiên là do cô ta đang giở trò quỷ… “

Hoắc Anh Tuấn hung hăng vỗ bàn đứng lên, một gương mặt tuấn tú tràn đầy căm giận ngút trời.

“Cậu Tổng đã báo cảnh sát, cảnh sát phái người đi tới nhà họ Nhạc bắt người”

“Cùng cảnh sát lên tiếng chào hỏi, đem người đàn bà này xử lý cực mạnh, tôi muốn để cho cô ta cả đời này cũng không ra được.”

Hoắc Anh Tuấn từng chữ từng câu cắn răng nghiến lợi mà ra lệnh.

“Được.”

Nhà họ Nhạc.

Ánh mặt trời ấm áp chiếu lên trên có cái nắng của buổi trưa.

Trong vườn dưới cây lớn bày một cái bàn lớn, Nhạc Hoàng Bách đang ở phía dưới thích ý viết sách thư pháp, vợ ông thì yên lặng ngồi bên cạnh pha trà cho ông.

Nhạc Tiêu Nhi xách túi từ trong biệt thự đi ra ngoài đúng dịp thấy một màn này, đáy mắt thoáng qua một chút nhu hòa.

“Tiêu Nhi, phải đi công ty sao?Nhạc Hoàng Bách thấy cô vẫy vẫy tay.

“Bố” Nhạc Tiếu Nhi đi tới: “Con định đi tìm tổng giám đốc Tằng nói chuyện một chút… “

“Được rồi, chớ khiến mình chịu áp lực quá lớn, nếu như nhà họ Hoắc quả thực muốn đè ép, cũng không có biện pháp gì” Nhạc Hoàng Bách nhìn cô bình tĩnh nói: “Công ty mất thì để cho mất, ghê gớm lắm thì bán, dù là tương lai đi đến một thành phố nhỏ để phát triển cũng không có vấn đề, chỉ cần chúng ta một nhà ba người vậy là hoàn chỉnh, nói trước, bình thường thấy con một cô gái bận rộn mệt mỏi như vậy cả ngày, ngay cả thời gian hẹn hò cũng không có, bố và mẹ của con cũng rất đau lòng”

Sầm Gia Hân cũng gật đầu một cái, giọng ôn hòa: “Mẹ và bố của con cũng lớn tuổi rồi, cũng chưa từng nghĩ muốn xem con kiếm bao nhiêu tiền, bình an vui vẻ là được rồi.”
Chương 504: Nhạc Tiêu Nhi bị bắt

“Được.”

Nhạc Tiếu Nhi trái tim ấm áp nóng lên: “Con sẽ cố gắng một lần nữa, nếu như còn không lấy được con chip, thì con sẽ đem công ty đi bán, đến lúc đó chúng ta ba người một nhà rời khỏi Kinh Đô… “

Cô vừa dứt lời, bên ngoài một nhóm cảnh sát lớn đột nhiên xông vào.

“Nhạc tiểu thư, cảnh sát chúng tôi đã tìm được chứng cớ, nghi ngờ cô có liên quan đến một vụ mưu sát, bây giờ cảnh sát chính thức bắt giữ cô.”

Một tên cảnh sát lập tức lấy còng tay cùng cô lại.

Nhạc Tiêu Nhi cả người như ở trong mơ: “Cái gì mà mưu sát, tôi không biết các người đang nói gì”

“Nhạc Hạ Tuyền đã chết, là cô sai khiến Trịnh Phong, Trần Vệ hai người kia đi thiệu chết cô ấy, bọn họ đã khai báo”

Nhạc Tiếu Nhi đầu óc ông ông: “Không thể nào, Trịnh Phong với Trần Vệ là người của tôi, nhưng tôi chưa bao giờ sai khiến bọn họ làm như vậy”

“Tất cả phạm nhân ban đầu cũng đã không thừa nhận tội của mình, nhưng mà chúng tôi đã đưa ra các tội chứng xác thật”Cảnh sát không nói hai lời liền đẩy Nhạc Tiếu Nhi đi ra ngoài.

“Sẽ không, con gái tôi sẽ không bao giờ giết người” Nhạc Hoàng Bách đuổi theo, níu cảnh sát lại.

Cảnh sát đẩy ông ra: “Con gái ông chẳng những giết người, hơn nữa còn hành động độc ác, cả đời này chờ ở trong tù mà sống đi”

Nhạc Hoàng Bách lập tức ngã ngồi xuống đất, cả người bởi vì kích thích quá độ mà trong nháy mắt sắc mặt tím tái đi.

“Chồng” Sầm Gia Hân bị dọa sợ phải mau chóng kêu xe cứu thương.

Toàn bộ nhà họ Nhạc còn lại một mảnh rời rạc.

Có mấy người giúp việc nhìn thấy, nhà họ Nhạc đã từng là một gia đình an tĩnh ấm áp liễu mấy năm từ giờ khắc này bắt đầu tan thành mây khói.

Khương Tuyết Nhu cảm thấy hai ngày nay con mắt trái cứ một mực nháy không ngừng.

Theo lý thuyết, cô tìm được chứng cớ Nhạc Hạ Tuyền là giả, Hoắc Anh Tuấn hẳn đã thẩm vấn ra chút gì đó chứ.

Nhưng mà mấy ngày nay anh chẳng những không trở về biệt thự, thậm chí ngay cả điện thoại cũng không gọi được.

Chẳng những như vậy, điện thoại của Nhạc Tiêu Nhi cũng không gọi được.

Cái loại cảm giác bất an đó càng ngày càng mãnh liệt.

Cho đến Lâm Minh Kiều gọi điện thoại tới cho cô: “Chết tiệt, tớ bị tức chết mất, Tống Dung Đức cái tên tiện nhân kia, lại bắt tổng giám đốc tập đoàn Âu Lam Phương đuổi tớ, anh ta có bị bệnh không, trong đầu có cứt hay sao.”

“Chuyện gì đã xảy ra, các người không phải đã ký hợp đồng rồi sao”

“Đúng vậy, tớ đã ký với bọn họ hợp đồng năm năm, hơn nữa còn có một nhóm sản phẩm. đang nghiên cứu công ty, chuẩn bị nửa năm sau sẽ được tung ra thị trường, bây giờ tớ đi, kiểu gì sản phẩm kia chắc là cũng bị hỏng, đốc tập đoàn Âu Lam Phương không chừng cũng tổn thất không ít tiền, nhưng mà bọn họ thà tổn thất tiền cũng phải đuổi tớ, lại còn triệt luôn cả đường sự nghiệp của tớ, tớ thật là… Không biết mình đã làm sai điều gì.”

Lâm Minh Kiều nói đến phần sau cũng nghẹn ngào.

Khương Tuyết Nhu đầu óc kinh hãi.

Bị đuổi thôi cũng được đi, nhưng mà lại làm đến như vậy rõ ràng là muốn Lâm Minh Kiều không thể đứng ở trong cái giới này nữa.

Nhưng mà Tống Dung Đức với Lâm Minh Kiều là có thâm cừu đại hận gì, mà phải triệt luôn đường sự nghiệp đến như vậy.

“Cậu đừng vội, tớ đi tìm Hoắc Anh Tuấn hỏi một chút đã có chuyện gì”

Khương Tuyết Nhu sốt ruột nói.

“Được, đúng rồi, gần đây cậu có thể liên lạc với Tiêu Nhi không, vốn còn muốn gọi điện cho cô ấy đi ra ngoài uống chút rượu, kết quả người cũng không liên lạc được” Lâm Minh Kiều buồn bực nói.

“Cậu cũng không liên lạc được sao?”

“Đúng vậy, cậu cũng vậy sao, chết tiệt, cô ấy chắc là không xảy ra chuyện gì chứ?” Lâm Minh Kiều khẩn trương nói.

“Cậu đi hỏi thăm Nhạc thị một chút đi”

Cái loại cảm giác bất an đó Khương Tuyết Nhu cảm giác càng ngày càng đậm.

Lâm Minh Kiều bị đuổi việc, Nhạc Tiếu Nhi không liên lạc được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK