Mục lục
Truyện Dụ Dỗ Đại Luật Sư - Hoắc Anh Tuấn - Khương Tuyết Nhu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 910: Ồn ào Bệnh viện.

Trước cửa phòng cấp cứu, Diệp Minh Ngọc sau khi cúp điện thoại, ánh mắt kia hận không thể đem Khương Tuyết Nhu ăn.

” Chị nhìn chuyện tốt chị làm, mới vừa rồi Xuyên Điền xã trưởng nói ‘tuần sau muốn tổ chức lại thành viên ban giám đốc đại hội, nghe giọng của ông ta là muốn ngồi vị trí chủ tịch”

Khương Tuyết Nhu nghe không đếm xỉa tới nhìn xéo cô ta một cái: ” Vậy không phải là tất nhiên sao, người giống như Xuyên Điền xã trưởng như vậy, cô cho là ông ta làm chủ Diệp thị, đơn thuần chỉ là muốn lấy huê hồng?”

” Chị… ” Diệp Minh Ngọc nổi điên mắng: ” Khương Tuyết Nhu, chị không phải cố ý sao, cũng đúng, dẫu sao chị không phải họ Diệp, chị căn bản cũng không quan tâm Diệp thị rốt cuộc là thuộc về ai, thứ người giống như chị vậy chỉ cần cầm tiền là đủ rồi”

* Vậy không nói nhảm sao, dù sao tôi cũng coi như là người nối nghiệp của bố tôi, nhưng mà tôi đến công ty, các người cũng đối với tôi trở mặt không để ý tới, cũng không coi trọng tôi, tôi đã khuyên người ó không muốn cùng Sở thị hợp tác mở công ty, nhưng mà các không phải là không nghe tôi liền khuyên bố tôi bán đi, dù sao cô cùng › cô không phải khổ tâm tích góp âm mưu giựt giây ông nội trở về Diệp thị, lại đã sớm cùng người góp vốn công ty hợp mưu sao.”

Khương Tuyết Nhu trơ tráo không cười trả lời: ” Bây giờ tôi cùng bố tôi đều đi, sau này cùng tập đoàn Diệp thị không quan hệ, các người hẳn cao hứng mới đúng.”

Diệp Minh Ngọc muốn ói máu, cô ta có thể cao hứng lên mới là lạ.

Diệp Gia Thanh thân thể không tốt, hơn nữa chỉ cần có ông cụ Diệp ở đó, là có thể gắt gao ngăn chặn Diệp Gia Thanh.

Nếu là Xuyên Điền xã trưởng tiến vào, chỉ bằng thân thể kia của ông nội làm sao áp được, nói cho cùng Xuyên Điền xã trưởng cũng chưa chắc sẽ để ông cụ Diệp để trong mắt.

” Bác Diệp, bác không thấy sao, mới vừa rồi ông nội cũng tức giận té xỉu.’ Diệp Minh Ngọc không thể không đưa mắt nhìn sang Diệp Gia Thanh: ” Nếu như Xuyên Điền thành chủ tịch công ty, ông nội nói không chừng sẽ tức chết mất, đây chính là bố của bác a.”

” Bán bán tất cả, tôi sẽ không đến nổi để cho Tuyết Nhu đi ngồi tù.”

Diệp Gia Thanh qua loa lấy lệ thuận miệng trả lời.

” Vậy hãy để cho nó đi ngồi ti Bà cụ Diệp bỗng nhiên chống gậy xuất hiện.

. ” Diệp Gia Thanh mới vừa mở miệng, bà cụ Diệp đã cho một bạt tai lên trên mặt của ông.

” Mày là muốn tao với bố mày đang sống sờ sờ mà tức chết a, bố mày ban đầu đem cổ phần lớn nhất của công ty khối phân cho mày, là để cho mày bán đi sao, ông ấy là để cho mày trông coi Diệp thị thật tốt, đem Diệp thị phát huy, Gia Thanh, mày làm sao có thể làm ra loại chuyện này?

Bà cụ Diệp thương tâm thất vọng chỉ trích: ” Thua thiệt chúng ta đối với mày lớn kỳ vọng như vậy, sớm biết còn không bằng giao công ty cho Diêu Đông.”

Diệp Gia Thanh trong lòng từng trận lạnh cả người: ” Mẹ, chẳng lẽ mẹ quên Diệp Diêu Đông đối với con làm chuyện gì rồi sao, nó cùng Vệ Phương Nghi… “

* Nó là bị Vệ Phương Nghỉ quyến rũ, em trai mày đơn thuần đa tình, đời này không có qua bạn gái gì, Vệ Phương Nghỉ lừa bịp nó, hơn nữa trong lòng nó tự ti, những năm này cũng trải qua rất thống khổ a, mày là anh lại không thể hiểu lý nhiều một chút sao” Bà cụ Diệp hận hận nói.

Diệp Gia Thanh lòng nguội lạnh không dứt, nhưng Khương Tuyết Nhu nghe không vô.

” Diệp Diêu Đông quá thống khổ, bố con cũng không thống khổ sao, cưới vợ rồi vợ cảm cho ông ấy cái sừng mấy chục năm, ngay cả đứa trẻ một tay nuôi lớn cũng không phải là con của ông ấy, bà không có nghĩ tới cảm nhận của bố con, ông ấy bị người dưới hạ độc dược mạn tính, đến bây giờ thân thể cũng không quá tốt.”

” Ông nội mày không phải là biết nó thân thể không tốt, lớn tuổi như kia mà phải trở lại Diệp thị sao.” Bà cụ Diệp tức giận nói: ‘ Mày nếu không muốn quản công ty, có thể đem cổ phần công ty cho Diêu Đông a, có cần phải bán cho người khác sao, mày liền thiếu tiền như vậy”

” Bà nội, bà vẫn chưa rõ sao, bác… Là cảm thấy ông nội tới công ty, cản trở đường Khương Tuyết Nhu lên chức” Diệp Minh Ngọc giựt giây đích nói: ” Lần trước Khương Tuyết Nhu tới công ty, ông nội không có nghe lời chị ta, đồng ý cùng Sở thị hợp tác… “

” Hoang đường, Diệp thị là của mày sao, đến phiên ông nội mày cũng phải nghe lời mày” Bà cụ Diệp hận hận trợn mắt nhìn Khương.

Tuyết Nhu: ” Mày nghĩ mày là cái thứ gì”

” Mẹ… ” Diệp Gia Thanh nổi giận.

” Làm sao, mày vì một đứa con gái riêng như vậy mà cùng tao ồn ào” Bà cụ Diệp nổi giận.
Chương 911: Vô tình gặp người quen

” Tuyết Nhu con bé không phải là con gái riêng.”

” Mày cùng mẹ nó không kết hôn, nó chính là một đứa con gái riêng, người như nó vậy không xứng vào nhà họ Diệp chúng ta, mày muốn cố ý muốn nhận nó trở về, sau này cũng không phải là con trai tao” Bà cụ Diệp trực tiếp uy hiếp.

” Bố còn ở bên trong cấp cứu, con không muốn cùng mẹ ồn ào.”

Diệp Gia Thanh thở hỗn hển xoay người, ông tức giận không nhẹ, thân thể ốm yếu có chút lay động.

” Bố, bố trước tiên ngồi một chút” Khương Tuyết Nhu vội vàng đỡ ông ấy ngồi xuống: ” Con đi xuống dưới lầu mua cho bố chai nước.”

Diệp Minh Ngọc âm dương quái khí tố khổ: ” Bà nội một mình đã tuổi tác cũng còn không ngồi, chị ngược lại là đi lấy lòng, không trách bác bị chị dụ được chuyển hướng choáng váng.”

Cô ta nói xong, xoay người cũng đỡ bà cụ Diệp vào ngồi.

” Văn là con hiểu chuyện, không giống một ít người.” Bà cụ Diệp lắc đầu một cái, đối với Khương Tuyết Nhu lại là bất mãn cực kì.

Diệp Gia Thanh tức giận mặt đỏ cổ to, nếu không phải là bởi vì ông cụ Diệp còn ở bên trong cấp cứu, ông tuyệt đối trực tiếp đi.

” Bố, không có sao, dù sao ông nội bà nội ban đầu cũng không có thích con bao nhiêu đâu, dẫu sao con cũng không phải bọn họ nuôi lớn, may mắn con cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ phải về nhà họ Diệp.”

Khương Tuyết Nhu an ủi Diệp Gia Thanh một chút, xoay người đi xuống dưới lầu mua nước.

Trong phòng bệnh VIP.

Hoắc Anh Tuấn tựa vào trên giường bệnh truyền nước muối.

Một gương mặt tuấn tú tái nhợt nhưng tỉnh xảo nhưng lại không có quá nhiều cảm xúc, hai mắt vô thần, giống như đối với cái thế giới này đã mất đi quá nhiều quyến luyến, cả người tản mát ra một khí chất chán chường.

Thậm chí ngay cả cái loại dĩ vãng mạnh mẽ, ác liệt đó, cũng đã đều rối rít trôi xuống, anh lúc này giống như một người đàn ông bàng hoàng không ai giúp.

Ngôn Minh Hạo nhìn cũng sinh lòng không đành lòng: ” Cậu cả Hoäc, anh cũng ăn một ít đồ đi, từ hôm qua phẫu thuật xong cho đến bây giờ, cái gì cũng không ăn, thân thể này của anh bình thường khá hơn nữa nhưng tiếp tục như vậy cũng không gánh nổi.”

Hoắc Anh Tuấn vểnh môi mỏng không nói một lời, ngay cả một chút tâm tình nói chuyện cũng không có.

Anh cho tới bây giờ không có giống như bây giờ chê qua miệng mình, anh tại sao không phải là một người câm, nếu không làm sao có thể đối với Khương Tuyết Nhu nói ra nhiều lời đả thương người như vậy.

Lúc này, cửa thoáng qua một bóng người quen thuộc.

Anh lập tức ngồi dậy, trực tiếp nhổ hết ống chích trên tay, đuổi theo.

911-du-do.jpg


lại tăng lên nét suy nhược của đàn ông bình thường, giống như một chú chó nhỏ chỉ muốn có người đến chăm sóc bảo vệ vậy.

” Em đến thăm anh sao?” Hoắc Anh Tuấn tham lam dùng ánh mắt khóa chặt cô, giọng cũng hiếm thấy tràn đây dè đặt cùng lấy lòng: “

Phòng bệnh của anh ở phía sau.”
Chương 912: Đếm từng chuyện một

Khương Tuyết Nhu hờ hững nhìn dáng vẻ thận trọng của anh.

Khó hiểu buồn cười.

Miệng của cô cũng không chút lưu tình kéo ra vẻ chế nhạo.

” Anh cảm thấy tôi có thể đến thăm anh sao?” Khương Tuyết Nhu dùng sức rút tay mình về: ” Chúng ta đã không có bất kỳ dây dưa rễ má nào nữa”

Cô xoay người muốn đi, Hoắc Anh Tuấn mau hơn ngăn ở trước mặt cô, cho dù là bị bệnh, giọng cũng bá đạo như thường lệ: ” Anh lúc nào nói qua chia tay với em sao, Khương Tuyết Nhu, em bây giờ vẫn là bạn gái của anh.”

” Hoắc tiên sinh, anh là trí nhớ có kém đi nhiều, để tôi nhắc nhở anh, ngày hôm qua ở trước tòa án, anh còn kéo cánh tay của Nhạc Hạ Thu thật thân thiết”“

Khương Tuyết Nhu đối mặt với da mặt dây như tường thành đã xem thế là đủ rồi: ” Phàm là một người có lòng xấu hổ, đều không không biết xấu hổ nói ra những lời này.”

” Em coi như… Anh không có lòng xấu hổ đi.”

Hoäc Anh Tuấn khổ sở không chịu buông tay, anh biết mình làm sai quá nhiều chuyện rồi, có lẽ giống như Ngôn Minh Hạo nói, anh không nên quấy nhiễu cô nữa, nhưng mà từ tối hôm qua đến bây giờ, anh điên cuồng nhớ cô muốn cô.

Đã từng nghe người ta nói qua, thời điểm một người bị bệnh dễ dàng nhớ tới cái người mình yêu nhất.

Chỉ tiếc anh biết quá muộn.

” Tuyết Nhụ, thật xin lỗi, anh không nghĩ, ngày đó thời điểm anh đi cứu Hạ Thụ, là bởi vì chính mắt nhìn thấy Lục Thiên Bảo xé quần áo cô ấy… “

” Đừng nói với tôi những chuyện anh vì Nhạc Hạ Thu mà có nhiều tức giận này, tôi chán ghét:’ Khương Tuyết Nhu một lời cắt đứt lời anh: “

Hoắc Anh Tuấn, thật ra thì anh trước kia đã đoán đúng, tôi lúc trước đồng ý lui tới với anh đúng là muốn báo thù anh, tôi liền muốn để cho.

Nhạc Hạ Thu cảm nhận một chút mùi vị người mình thích nhất bị cướp đi”

“Em nói gì?” Hoäc Anh Tuấn ngẩn ngơ, tim thật giống như bị người khác nặng nề nện cho một quyền: ” Không thể nào… “

” Không thể nào?” Khương Tuyết Nhu cười nhạt: ” Đến tột cùng là ai cho anh loại tự tin này, suy nghĩ một chút anh trước đối với tôi đã làm những chuyện kia, để cho tôi từng chuyện một đếm cho anh nghe, chuyện thứ nhất, anh cùng Nhạc Hạ Thu lừa dối t Ï vì sợ cô ta bị người bên ngoài mảng, dùng bệnh của bố tôi bức bách tôi đối với bên ngoài lên tiếng nói rõ chúng ta đã sớm ly dị, sau đó tôi bị bạn trên mạng mắng phải chết.

Chuyện thứ hai, Nhạc Trạch Đàm cưỡng hiếp Minh Kiều, kết quả anh lại không màng gì cứu Nhạc Trạch Đàm, anh đó là cắm một đi con đao lên trên ngực tôi a, kết quả Nhạc Trạch Đàm đi ra ngoài làm sao mà ở trước mặt truyền thông bêu xấu Minh Kiều.

Chuyện thứ ba, anh xem tôi như chó vậy nhốt lại, còn định đem đứa trẻ tôi sinh để cho Nhạc Hạ Thu chăm sóc.

Chuyện thứ tư, anh đẩy tôi, để cho tôi sinh non.

Chuyện thứ năm, Nhạc Hạ Thu nói tôi có chứng uất ức, anh lại để cho bác sĩ đem tôi giam lại, mỗi ngày bắt tôi chích uống thuốc, tôi phải nói bao nhiêu lần, tôi không bệnh, tôi lúc ấy không bệnh.

Chuyện thứ sáu, sau khi tôi chết giả, mẹ tôi để lại cho tôi công ty duy nhất nhưng anh lại cho Nhạc Hạ Thu xử lý, anh có nhiều công ty như vậy, tại sao thế nào cũng phải muốn Hồng Nhân, anh không biết cho cô ta cái khác sao.”

Cô càng nói càng tức giận, kích động, trong một đôi mắt phun ra ngọn lửa cừu hận.

Hoäc Anh Tuấn hoàn toàn ngây người, thì ra cô chưa bao giờ ngừng hận anh.

Vậy cô trước kia đối với anh tươi cười, đối với anh quan tâm, nhu tình mật ý đều là giả?

Anh đau thiếu chút nữa không thể hô hấp.

Hoặc giả là mới vừa phẫu thuật xong, cả người tựa như tùy thời có thể té xỉu vậy tái nhợt suy nhược.

Khương Tuyết Nhu giống như không nhìn thấy vậy, tiếp đùa cợt tố cáo: ” Đây là trước kia, liền nói tôi sau khi trở lại, chuyện thứ nhất, cũng.

bởi vì Nhạc Hạ Thu nói mấy câu, anh để cho người góp vốn công ty cùng đồng bạn hợp tác đến gây áp lực trên người tôi, nếu không phải tôi thông minh, tập đoàn Hồng Nhân đã sớm bị anh ép vỡ nợ.”

” Chuyện thứ hai, anh bị Nhạc Hạ Thu bỏ thuốc, kết quả chạy đến tìm tôi phát tiết, xong rồi sau còn cảnh cáo tôi uống thuốc ngừa thai, để khỏi phải sinh con cho anh.”
Chương 913: Con người kinh khủng

” Chuyện thứ ba, anh bức bách tôi ly dị, anh muốn cùng Nhạc Hạ Thu kết hôn cũng được đi, nhưng vì cái gì để cho Trình Nhã Thanh xé quần áo của tôi? Đúng vậy, anh là giúp tôi báo thù, có thể anh lý không hiểu người bị áp ở dưới sàn nhà, quần áo từng chút một bị xé ra đó là loại đau khổ cùng khó chịu như thế nào, anh là đem sự tôn nghiêm của tôi quăng xuống đất chà đạp.”

” Chuyện thứ tư, thì càng khỏi phải nói, chuyện Lục Thiên Bảo cái này, Nhạc Hạ Thu bị bắt cóc, ở Lư Sơn vào lúc hơn nửa đêm anh liền bỏ lại tôi chạy đi, tôi đã cầu xin anh không cần đi, nhưng mà anh cứ vô tình như vậy mà đi.

Lục Thiên Bảo là người nhà của tôi, nhưng mà anh là làm sao đối với cậu ấy như vậy, anh đem ngón tay của cậu ấy chém đứt cầm đi lấy lòng Nhạc Hạ Thu, Hoắc Anh Tuấn, anh không cảm thấy mình rất kinh khủng sao?”

Kinh khủng?

Anh kinh khủng?

Hai tay Hoắc Anh Tuấn đang run rẩy.

Nếu như không phải là cô từng chút chuyện một đếm ra, anh cũng sắp quên mình đối với cô đã làm nhiều chuyện tồi tệ như vậy.

Anh rõ ràng cũng không phải là một người tàn nhãn, chẳng qua là ở trong chuyện có mặt cô, luôn là có thể dễ dàng biến thành một con ma quỷ.

” Tuyết Nhụ, thật xin lỗi, anh sau này cũng sẽ không thế nữa, anh thề… .

” Anh đừng nữa thề, anh trước kia thời điểm cùng tôi ở chung với nhau, anh cũng cam kết dễ nghe biết bao a, nhưng mà ở chung một chỗ mới bao nhiêu ngày”

Khương Tuyết Nhu mặt đầy chán ghét: ” Hoäc Anh Tuấn, là anh để cho tôi biết, miệng của anh, vĩnh viễn cũng không thể tin tưởng được, bởi vì cũng không ai biết anh một giấy sau sẽ trở mặt lúc nào”

” Anh sẽ không trở mặt, anh bảo đảm.” Hoắc Anh Tuấn không biết làm sao bắt lấy ống tay áo cô: ” Em không phải đã nói muốn báo thù anh cùng Hạ Thu sao, không phải nói muốn cướp anh đi sao, để cho.

Hạ Thu thống khổ sao, anh cho em cơ hội này”

Dù là bị cô sau này hành hạ đau đến không muốn sống, anh cũng không muốn cùng cô tách ra.

Giờ phút này Hoắc Anh Tuấn, giống như một đứa trẻ không ai giúp vậy, chỉ muốn để cho cô cho mình thêm một cơ hội nhỏ.

” Cám ơn, tôi không muốn cơ hội này.”

Khương Tuyết Nhu nhìn cái bộ dạng hết sức muốn giữ mình lại của Hoắc Anh Tuấn, nếu như là trước kia, cô sẽ cảm thấy rất sung sướng.

Hoäc Anh Tuấn, anh đã từng khinh thường tôi như vậy, cũng không nghĩ tới có một ngày sẽ có thời điểm sợ đáng thương như vậy.

Nhưng mà cô không thừa nhận cũng không được, để cho anh lại lần nữa yêu mình quá trình này, cô cũng bị thương.

” Tại sao, em không muốn báo thù anh sao?”

Hoắc Anh Tuấn vì mình cảm thấy buồn cười, cao cao tại thượng như anh lại đi tới hôm nay.

Nhưng mà anh sợ hơn chính là, khi cô đối với mình ngay cả trả thù cũng không muốn làm, cũng không có ý nghĩa nữa, thật là đáng sợ.

Khương Tuyết Nhu rủ xuống lông mi thật dài: ” Hoäc Anh Tuấn, tôi cũng là một con người, trước kia trong quá trình cùng anh tiếp xúc, khi biết được anh cùng Nhạc Hạ Thu mấy năm này không có phát sinh qua quan hệ, khi anh cõng tôi đi lúc ở Lư Sơn, tôi không phải là không có giao động qua.

Nhưng, chuyện của Lục Thiên Bảo, anh hung hăng cho tôi một cái tát, để cho tôi hoàn toàn tỉnh hồn lại, tôi hy sinh thân thể mình muốn để cho anh yêu tôi, sau đó hành hạ anh, loại hành động này quả thực quá ngụ, tôi rốt cuộc là đang trả thù anh, hay là để anh chiếm tiện nghỉ a.”

” Không phải vậy, em có trả thù anh, liền giống bây giờ, lòng anh đau… ” Hoắc Anh Tuấn thống khổ nhìn cô chăm chú: ” Ở lại, anh cho em hành hạ, chỉ cần em vui vẻ.”

” Không cần” Khương Tuyết Nhu lắc đầu một cái: ” Khi tôi ở Thanh Long cầu xin anh, anh lại nói phải đem tôi giam lại, rồi đến sau khi tôi thấy ngón tay bị chặt mất của Lục Thiên Bảo, tôi cũng đã không thể thương anh nữa.

Nhạc Hạ Thụ, tôi sẽ trả thù tiếp, nhưng không phải là bởi vì anh, là vì Tiêu Nhu, chúng ta đã từng yêu hận tình cừu n qua lại hững thứ kia, cứ như vậy đi, sau này tôi không muốn dùng tình cảm của mình làm đồ trả thù sắc bén nữa”
Chương 914: Chính miệng cô nói đã không còn thương anh.

Khóe mắt Hoắc Anh Tuấn đau nhói đỏ lên.

Thì ra, cô không phải là không có đã cho anh cơ hội, cô cũng không phải là không có từng mềm lòng.

Nhưng bởi vì đêm hôm đó anh ở Lư Sơn, anh không chút do dự bỏ lại cô mà rời đi, cho nên đã bỏ lỡ.

Hoäc Anh Tuấn a Hoắc Anh Tuấn, anh rốt cuộc vì Nhạc Hạ Thu, đem người đàn bà đã từng yêu anh này tổn thương sâu sắc biết bao.

” Hoäc Anh Tuấn, tôi biết anh sẽ không bỏ rơi không quản Nhạc Hạ Thu, sau này chúng ta chính là đối thủ.

Khương Tuyết Nhu rút tay mình về cũng không quay đầu lại rời đi.

” Tuyết Nhu, đừng đi… ” Hoäc Anh Tuấn muốn đuổi theo lần nữa, nhưng vết thương sau khi phẫu thuật đã nứt ra, máu tươi thẩm đẫm đồng phục bệnh nhân, mỗi bước một anh đi, vết thương giống như bị đao cứa ra vậy, đau đến sắc mặt như giấy trắng.

Nhưng mà anh vẫn là muốn nói cho cô biết, anh không muốn làm đối thủ của cô, anh muốn cô làm vợ mình, bạn gái mình, anh không muốn xen vào chuyện của Nhạc Hạ Thu nữa.

Nhưng thân thể đã không cho phép anh đi lên nữa.

Anh đau té lăn trên đất, anh ngẩng đầu, trong tầm mắt mơ hồ, thấy Khương Tuyết Nhu ở phía xa quay đầu nhìn anh một cái, nhưng ánh mắt rất lạnh nhạt, cô không có nghĩ qua muốn quay trở lại, sau đó là rời đi.

Cô đi.

Kia là sợ gặp mình trên y phục đều là máu tươi, thấy mình đau muốn té xỉu, cô cũng không quay đầu lại, thậm chí ngay cả cuống cuồng, lo lắng, hay sợ cũng không.

A.

Hốc mắt anh lần nữa đỏ lên.

” Cậu cả Hoắc, vết thương anh nứt ra.” Bên tai quanh quẩn giọng nói lo lắng của Ngôn Minh Hạo: ” Bác sĩ, tới đây nhanh lên một chút.”

Rất nhanh, có người đem anh đưa lên giường, đưa đến phòng cấp cứu lần nữa vá lại vết thương.

Anh để cho bác sĩ đừng tiêm thuốc tê cho anh.

Vết thương đau đơn, có lẽ lòng cũng sẽ không đau như vậy nữa Khương Tuyết Nhu mua chút thức ăn trở về trên lầu Ông cụ Diệp đã từ phòng cấp cứu đi ra, tạm thời thoát khỏi nguy hiểm, nhưng mà người vẫn là chưa tỉnh.

Bà cụ Diệp ưu tư không tốt cảnh cáo Diệp Gia Thanh: ” Nếu như không phải là mày đem cổ phần bán đi, vậy sau này mày liền không còn là con trai tao nữa, cũng không cần trở về nhà họ Diệp nữa”

Đáy mắt Diệp Gia Thanh thoáng qua quặn đau, không trả lời, chẳng qua là để cho bác sĩ chữa bệnh thật tốt cho ông cụ Diệp, sau đó mang.

Khương Tuyết Nhu chuẩn bị rời đi.

Mới vừa đi ra cửa, đối diện thấy Sở Văn Khiêm vội vàng đi tới, khi thấy Khương Tuyết Nhu, trong một đôi mắt thoáng qua một tia lạnh thấu xương.

914-du-do.jpg


Điền nhất định sẽ tranh đoạt quyền chủ đạo hùn vốn công ty.

” Khương Tuyết Nhu, cô là cố ý đi” Anh ta cắn răng nghiến lợi.
Chương 915: Âm mưu của Sở Văn Khiêm

Khương Tuyết Nhu cười nhạt: ” Dù sao chúng ta cùng tập đoàn Diệp thị đã không có quan hệ, sau này Sở thiếu gia anh muốn như thế nào thì giống như thế, chỉ bất quá tôi nhắc nhở anh một câu, hai bố con Diệp Diêu Đông kia chưa chắc đấu thẳng được Xuyên Điền.”

Nói xong, cô không nhìn sắc mặt Sở Văn Khiêm nữa liền tự ý rời đi.

Rất nhanh, Diệp Minh Ngọc từ trong phòng bệnh đi ra, sốt ruột nhìn anh ta: ” Văn Khiêm, vậy phải làm sao bây giờ, em nhìn Diệp Gia Thanh lần này là quyết tâm muốn bán, ai cũng không có biện pháp.”

Sở Văn Khiêm từ đáy lòng vòng vo mấy vòng sau đó thở dài: “

Tuyệt đối không thể để cho Xuyên Điền lên làm chủ tịch, càng không thể để cho ông ta có cơ hội nhúng tay vào chuyện nội bộ Diệp thị, nếu không thời gian dài, người của nhà họ Diệp các người sớm muộn cũng sẽ bị ông ta đá ra.”

Diệp Minh Ngọc nhất thời sắc mặt tái nhợt, chuyện này cô ta thật ra thì cũng liệu được.

” Xuyên Điền người này rất xảo quyệt, anh khẳng định em không phải đối thủ của ông ta, thì trông cậy vào bố em, nếu như bố em khôi đấu lại, hai bố con hai ngườ ở Văn Khiêm vừa nói lắc đầu một c: * Cũng chỉ có thể trở về hưởng huê hồng thôi, sau này người ta nguyện ý phân cho các người bao nhiêu thì mới có thể cầm bấy nhiêu.”

” Em không muốn… ” Diệp Minh Ngọc bị dọa sợ vội vàng lắc đầu một cái: ” Văn Khiêm, anh là chồng em, anh phải giúp em chứ, chúng ta cũng là có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, nói cho cùng, hai nhà Sở Diệp chúng ta hợp tác mật thiết, nếu như em ở Diệp thị không có địa vị, nhất định sẽ ảnh hưởng đến công ty hai nhà chúng ta chung nhau đầu tư-”

” Cái này còn cần em nói sao, anh cũng là lo lầng một điểm này”

Sở Văn Khiêm ôm bả vai cô ta: ” Nếu không như vậy, anh sắp xếp Trần Minh làm thư kí cho em, giúp em một chút như thế nào?”

Diệp Minh Ngọc đáy mắt thoáng qua do dự, Trần Minh là thư kí của Sở Văn Khiêm, cô ta thật ra thì không quá muốn cho người của Sở Văn Khiêm tiến vào Diệp thị.

” Vợ, bây giờ là thời điểm hai vợ chồng chúng ta đồng lòng đối ngoại” Sở Văn Khiêm thấp giọng nói: ” Coi như là chồng, anh khẳng định hy vọng vợ nhà mình thật tốt, anh cũng có mặt mũi, anh hy vọng thông qua lần này, bố chúng ta có thể hoàn toàn nắm Diệp thị trong tay”

” Được” Diệp Minh Ngọc không giao động nữa, lập tức gật đầu một cái.

Cô ta tin tưởng Sở Văn Khiêm nhất định sẽ giúp mình đối phó với Xuyên Điền, như thế nào đi nữa mình cũng là vợ anh ta.

Lại không nhận ra được, ở nơi mà cô ta không nhìn thấy, một đôi mắt của Sở Văn Khiêm dần dần thay đổi u ám âm lãnh.

Sau khi ra ngoài từ bệnh viện, Sở Văn Khiêm lập tức cho gọi Trần Minh tới: ” Nghĩ biện pháp liên lạc với Xuyên Điền xã trưởng.”

” Sở thiếu gia, anh đây là… 2”

” Hợp tác” Sở Văn Khiêm chớp mắt.

Trần Minh kinh ngạc: ” Nhưng mà anh trước đây căn bản không biết Xuyên Điền, ông ta sẽ cùng anh hợp tác?”

” Chỉ cần cấp cho đầy đủ cám dö, đối thủ cũng có thể trở thành bạn: Sở Văn Khiêm cười lại tiếng: ” Hai bố con Diệp Minh Ngọc hôm nay trong tay còn có cái gì, đơn giản chẳng qua là có chút cổ phần ở Diệp thị mà thôi, đấu, không nhất định là đối thủ của Xuyên Điền, mà Xuyên Điền cũng không giống nhau, sau lưng còn có một công ty đa quốc gia, chúng ta nếu như hợp tác sẽ cộng thẳng, tôi đã sắp xếp cậu đến bên cạnh Diệp Minh Ngọc, tôi để cho cậu ở bên trong hai tháng, cùng Xuyên Điền liên thủ, làm cho cả Diệp thị trở thành của hai người chúng ta.”

Trần Minh nhìn gương mặt tuấn tú ngũ quan đoan chính của Sở Văn Khiêm, trong lòng không nhịn được rùng mình một cái Thế nhân đều nói Hoäc Anh Tuấn thủ đoạn tàn nhãn, cũng không biết chân chính người của nhà họ Sở, thứ người như vậy vì quyền thế, ngay cả vợ cũng có thể trở thành đạp bàn chân, quả thực để cho người khác hoảng sợ.

Trong phòng bệnh.

Ngôn Minh Hạo đang cùng Hoắc Anh Tuấn báo cáo: ” Cậu cả Hoäc, Khương tiểu thư tới bệnh viện là bởi vì ông cụ Diệp lúc đang họp bị tức choáng váng đưa đến bệnh viện.”

” Là bởi vì Diệp Gia Thanh đem cổ phần bán?” Hoäc Anh Tuấn khàn khàn hỏi.

” Đúng vậy, chuyện này bên ngoài đã lan truyền sôi sùng sục, thương giới toàn bộ nước Nguyệt Hàn đều chấn động” Ngôn Minh Hạo thán phục: ” Thời tiết Diệp thị muốn thay đổi.”

” Cũng tốt, nhà họ Sở cùng nhà họ Diệp hợp tác thật chặt chẽ, Sở Văn Khiêm nhất định có mưu đồ khác, Tuyết Nhu rời đi cái vòng xoáy này là sự lựa chọn an toàn sáng suốt”

Hoäc Anh Tuấn môi mỏng tỉnh xảo nặn ra một nụ cười nhợt nhạt.

Ngôn Minh Hạo không nói, không nhịn được âm thầm muốn ói, anh đã cùng Khương Tuyết Nhu chia tay, còn một bộ dạng như là giọng bạn trai người ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK