Lúc hắn đi Lập Kiên, Lưu Bát cũng đi theo.
Khoảng thời gian anh xảy ra chuyện, cũng điều tra được Lưu Bát đã gọi hai cuộc điện thoại đến Luân Thành!
Khi Vu Kiệt nghe được những tin tức này, anh đã có rất nhiều dự tính, nhất định phải bắt được tên này ở Lạc Thành!
Nhưng sau đó xảy ra quá nhiều chuyện, nên vẫn không thực hiện được.
Không ngờ, trong lúc anh hôn mê bất tỉnh, chuyện này đã được giải quyết rồi!
Tìm thấy rồi!
Hóa ra đây chính là đi mòn gót giày tìm chẳng thấy, đến khi thấy được chẳng tốn công!
“Chú Mạc, tôi muốn nghe chi tiết mọi chuyện”.
Cuối cùng Vu Kiệt cũng lên tiếng, anh lại uống một ngụm nước, cảm thấy tinh thần phấn hơn nhiều.
Ít nhất, cũng có đủ sức lực để nói chuyện trong thời gian dài, sức khỏe cũng đang trong giai đoạn hồi phục.
Mạc Vãn Phong gật đầu, bắt đầu thuật lại mọi chuyện.
“Khi đó, đúng lúc gia chủ nhà họ Yến cũng đến đây, vì muốn để người của tổ chức Đệ Nhất và tổ Báo nghỉ ngơi một lát, nên đã cử nhóm bảo vệ khác đến canh gác”.
“Đúng lúc này, Yến Thái và Lưu Bát cũng đi vào, vì nhóm bảo vệ đó đều là người nhà họ Yến, biết mặt cậu chủ bọn họ, hơn nữa lúc đó Yến Thái vô cùng huênh hoang, dùng quyền lực chèn ép người khác, bảo vệ chỉ có thể cho hai người đó vào”.
“Cuối cùng, bọn chúng cũng đến được phòng của cậu, chuẩn bị hành hung”.
“Nhưng theo như lời bảo vệ nói, bọn chúng ở trong phòng bệnh của cậu do dự rất lâu, còn vì sao lại do dự không ra tay thì bọn họ không biết”.
Mạc Vãn Phong còn kể lại rất nhiều chuyện mà bọn họ điều tra được qua camera giám sát, không bỏ qua một chi tiết nào.
Có điều...!
Nếu Lưu Bát nghe được những tin tức này, có lẽ hắn ta sẽ tức hộc máu ngay tại chỗ.
Lúc đó không phải là hắn ta không muốn giết, mà là vị cậu chủ nhà họ Yến muốn đích thân ra tay.
“Sao rồi, cậu có suy nghĩ gì không?”
Mạc Vãn Phong hỏi.
Vu Kiệt gật đầu, đại não vẫn đang hoạt động liên tục.
Anh phân tích rất tỉ mỉ, qua những manh mối vừa rồi, anh biết thêm rất nhiều thông tin..
Danh Sách Chương: