Mục lục
Đệ Nhất Lang Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Anh nhếch môi cười, liếc nhìn chiếc ba lô phía sau lưng mình, ngoài việc lấy lại khẩu súng bắn tỉa có độ chính xác cao từ hai người của tổ chức Đệ Nhất kia thì anh còn yêu cầu một vài thứ khác, tiếp đó anh mở khóa kéo của ba lô, một quả bom hẹn giờ hiện ra trước mặt.

Với thân phận là người thường, muốn đối đầu với cường giả phong thánh.

Không thể chỉ dựa vào mỗi dũng khí và bạo lực.

Phải dùng đầu óc.


Vu Kiệt không phải là người bốc đồng, ngược lại khi bốc đồng, anh vẫn có thể duy trì sự bình tĩnh khác thường.

Bốc đồng là nóng nảy!  
Bình tĩnh là tính cách!  
Đàn ông bốc đồng vì chính nghĩa thì mới gọi là đàn ông.

Dựa trên cơ sở này, nếu vẫn giữ được sự bình tĩnh tuyệt đối, thì đây là một người đàn ông xuất sắc.

Thô nhưng mà thật, nếu dùng cách nói của người có văn hóa, thì đây gọi là…Lòng có mãnh hổ, khẽ ngửi tường vi!  
Vài phút sau, Vu Kiệt đã hoàn toàn giấu kín tất cả khí kình trong người, dùng sức mạnh của thân thể bình thường leo lên đỉnh tháp chuông, trong lúc leo lên không hề dùng một chút khí kình nào, bởi vì anh biết trong phạm vi này nếu điều động khí kình thì khí tức của anh sẽ bị phát hiện ngay.

Bây giờ vẫn chưa đến lúc để lộ diện.

Lên đến tầng cao nhất, Vu Kiệt lộn người nhảy vào, sau đó lập tức ngồi xổm xuống, nằm rạp xuống đất, mồ hôi trên mặt chảy xuống giống như cơn mưa đang rơi ngoài trời, đầu tóc ướt đẫm.


Anh cúi đầu nhìn xuống vết thương trên người, nhíu mày: "Vẫn còn thiếu một chút”.

Trên vết thương cũ đã liền sẹo, một vệt máu đỏ tươi dần dần tràn ra che lấp vết thương ban đầu, anh cúi đầu vén áo lên kiểm tra, bởi vì leo tháp chuông quá cao, tiêu hao quá nhiều sức lực, lại không hề dùng đến khí kình, thể lực của anh gần như tiêu hao mất một nửa.

“Xem ra phải nhanh hơn nữa”.

Vu Kiệt khoanh chân ngồi xuống, lấy một gói bánh quy từ trong ba lô ra, giơ hai tay ra hứng một bụm nước mưa để uống sau đó dùng dao rạch một miếng da bên ngoài ba chiếc ba lô ở sau lưng, tạm thời dùng nó để băng bó vết thương.

Sau khi xử lý xong vết thương một cách đơn giản, anh vội liếc mắt nhìn những quả bom trong ba lô.

“Một, hai,…, mười lăm quả”.

Tổng cộng có mười lăm quả bom hẹn giờ mới nhất, độ sát thương đủ để hủy diệt năm chiếc xe tăng hạng nặng trong tích tắc.


"Được lắm, người của tổ chức Đệ Nhất, nếu bên người lúc nào cũng đem theo những thứ này, gấp mười lần như vậy thì việc hủy diệt một thành phố chỉ là chuyện nhỏ ”.

Suy cho cùng, đây là bom chứ không phải đạn, nếu dẫm phải bom không phải nói muốn trốn là trốn được.

Tốc độ nó của nó là chuyện trong nháy mắt!  
Vu Kiệt cẩn thận lấy một quả bom ra, sau khi liếc nhìn xung quanh, anh lấy cây đao chặt củi ra liên tục đập xuống nền, sau khi đập thành một cái lỗ, anh dùng sức lôi một viên gạch lên, phần trống đó vừa vặn để đặt một quả bom xuống.

Anh lấy các công cụ liên quan ra, ngồi xổm xuống rồi tiến hành lắp bom.

.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK