Giống như ông ta không nhìn thấy vậy.
Ông ta vẫn tiếp tục làm chuyện của mình.
Ngay khi Phong Thanh Dương chuẩn bị giẫm chân lên đầu Long Ẩn thì!
Bên ngoài Huyết Cương Bắc Băng.
Dưới lớp băng dày ngàn dặm đó.
Một âm thanh dài xa xăm, cuộn tròn tựa như xoáy nước trên biển.
Vòng xoáy có kích thước cả ngàn mét, bất cứ nơi nào nó đi qua, bất cứ sinh vật nào rơi vào đó, cũng đều không có khả năng sống sót.
Âm thanh tựa như một dòng sông dài vượt qua thời gian, khiến người ta sợ hãi.
Cuối cùng, có một giọng nói vang lên: "Người của Chí Nam Quan Hải, một vừa hai phải thôi!"
Một giọng nói uy nghiêm vang lên, nghe có vẻ như vừa khuyên nhủ vừa đe dọa.
Kết hợp lại, đó chính là mệnh lệnh!
Đây là khí tức của cường giả phong vương, giọng nói này là mệnh lệnh của cường giả phong vương!
Ông ta muốn lệnh cho Phong Thanh Dương dừng lại.
“Hừ!”
Phong Thanh Dương thờ ơ cười nhạt, nhắm mắt làm ngơ.
Chân ông ta vẫn đang giơ lên, đang chuẩn bị giẫm xuống đầu của Long Ẩn.
Ông ta đã thể hiện thái độ khinh thường của mình bằng hành động.
Phong Thanh Dương từ chối nghe theo mệnh lệnh của cường giả phong vương, tất nhiên sẽ nhận được phản ứng.
Trong nháy mắt.
Một lĩnh vực mạnh mẽ giống như một cái lồng, lập tức bao trùm lấy Phong Thanh Dương.
Đồng thời, một uy lực lớn mạnh cũng đè lên người Phong Thanh Dương, ép ông ta phải quỳ xuống.
Sự đáp lại cửa cường giả phong vương này vẫn đang tiếp tục.
Từ phía xa truyền đến một giọng nói vô cùng tức giận, ông ta gầm lên.
“Quỳ!”
Một chữ…
Tượng trưng cho thiên địa pháp tắc, áp chế Phong Thanh Dương.
.
Danh Sách Chương: