Và sau trận chiến đó, Quốc Phái đã tuyên bố với toàn bộ võ giới rằng: Quốc Phái và Chí Nam Quan Hải không cùng chiến tuyến!
Khi nhận được tin Quốc Phái xem Chí Nam Quan Hải và Huyết Cương Bắc Băng như nhau thì Lưu Mỗ mới nhận ra rằng mình đã trúng kế.
Rốt cuộc ông ta cũng biết trong trận chiến đó, kẻ địch thật sự của mình là ai.
“Sau đó tôi có đến tìm Quốc Phái để giải thích, nhưng đã không còn kịp nữa!”
Lưu Mỗ âu sầu lắc đầu.
Thời điểm đó, thế giới đã xem ba thế lực lớn là Chí Nam Quan Hải, Huyết Cương Bắc Băng và sáu đảo Trung Châu đứng cùng chiến tuyến, xưng là ba vùng đất Đại Tu La.
Lúc đó, không có chuyện không biết thì không có tội, sai chính là sai.
Lưu Mỗ đành phải chấp nhận!
Ông ta phải nuốt quả đắng vào lòng.
“Vậy mới nói, hai người chúng ta đều bị cả thế giới vứt bỏ, vì sao ông không thể đứng cùng chiến tuyến với tôi, cùng đối phó Quốc Phái?”
Vẻ mặt của người phong Vương trở nên kích động, ánh mắt ông ta nhìn Lưu Mỗ cũng mang theo vô vàn mong đợi.
Tuy nhiên…
Lưu Mỗ lại đáp lại bằng một tiếng hừ lạnh đầy khinh miệt.
“Ông cũng xứng à?”
Sắc mặt người phong Vương kia lập tức thay đổi, nói một cách hèn mọn: “Tôi bằng lòng cúi đầu trước ông, chỉ cần hai chúng ta hợp lực, chắc chắn có thể tạo thành nghiệp lớn, gây chấn động thế giới!”
“Ông xứng?”, Lưu Mỗ lại hỏi lần nữa.
Ông ta cũng có sự kiêu ngạo của bản thân, lúc này đến đây là để đòi nợ.
Chuyện đã từng xảy ra, đến lúc này cũng nên kết thúc.
Hơn nữa, ông ta còn đến đây vì cháu ngoại của mình.
Ông ta muốn thanh lý đám dư nghiệt này vì Vu Kiệt, chặt đứt mầm họa.
“Tốt nhất ông nên suy nghĩ cho cẩn thận, người đứng sau tôi… ông không chọc được đâu!”
Tim người phong Vương run lên, lập tức uy hiếp.
Bởi vì ông ta cảm nhận được sát ý.
Lúc này, Lưu Mỗ vốn đang đứng trên núi đột nhiên di chuyển, trong chớp mắt đã đến trước mặt người phong Vương.
.
Danh Sách Chương: