"Không sao, tôi đã @ tên bọn họ rồi.
Nếu bọn họ còn không lên tiếng thì chính là sợ rồi”.
Tất cả mọi người đều cười haha, chỉ sợ không đủ náo nhiệt.
Đột nhiên!
Vào lúc khoảng một giờ chiều, có một dòng tin tức chợt xuất hiện như sấm nổ.
"Huyết Cương Bắc Băng - một trong ba vùng đất Đại Tu La trên thế giới đã diệt vong!"
Khi dòng tin tức này xuất hiện, toàn bộ Luân Thành, tất cả mọi người trong chatroom im lặng đến lạ, không còn xuất hiện tin nhắn mới nữa.
Không ai cảm thấy đây là mạng lag.
Mà lúc này tất cả võ giả trên thế giới đều đang bị sốc.
Bất kể trong nước hay ngoài nước đều giật mình hoảng hốt vì chuyện này.
Hầu như các nhân viên phụ trách diễn đàn đều há hốc mồm miệng sau khi xem tin này.
Ai nấy cũng ngơ ngác nhìn vào màn hình, như hóa đá.
Trên núi Võ Đương, một đạo sĩ phụ trách giám sát tài khoản của diễn đàn bỗng nhiên đánh rơi tách trà xuống đất, nước trà cùng lá trà văng tung tóe.
Người này chưa đến ba mươi tuổi, thuộc thế hệ mới của Giang Hồ Truyền Thừa.
Hắn ta đeo một đôi mắt kính, trên tấm kính kia phản chiếu ánh sáng, không ngừng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Dòng tin tức đó khiến tâm trạng hắn ta không bình tĩnh lại được.
Trong biệt thự của một gia tộc thuộc Gia Tộc Truyền Thừa ở Minh Thành, một cô gái trẻ đang đắp mặt nạ tại phòng riêng, ngây người tại chỗ nhìn chằm chằm dòng tin tức trên máy tính.
Mồ hôi lạnh bắt đầu túa ra trên mặt cô ta, mặt nạ lập tức ướt đẫm, không còn dính nữa, từ từ rơi xuống đất.
Một khuôn mặt xinh đẹp lộ ra.
Cô ta đang tập yoga, trước mặt đặt một chiếc máy tính xách tay.
Bỗng chốc cả người chết lặng, đầu óc trống rỗng.
Cô ta cứ ngồi thừ ra, không biết bản thân đang làm gì, giống như mất đi tri giác.
“Sao…sao có thể!”
Cô ta lắp bắp, trong lòng bỗng dậy sóng.
Ở nước ngoài.
Trong một nhà thờ.
Một màn hình máy chiếu được treo trên tường cao, trình chiếu nội dung của chatroom.
Một người đàn ông ngoại quốc khoảng năm mươi tuổi, ăn mặc như một linh mục, tay cầm cây thánh giá giơ thẳng trước mặt.
.
Danh Sách Chương: