Mắt anh ta nhìn tôi trợn trừng không chớp, tôi hít một hơi sâu rồi cúi xuống đặt ngón tay dưới mũi anh ta mới phát hiện anh ta chết rồi. Đối với Lục Đông lúc này, chết là một sự giải thoát, sẽ không còn phải chịu sự ngược đãi của những thứ không phải người này nữa. “Ọc ọc ọc” Bụng tôi bắt đầu phát ra những tiếng kêu báo hiệu cơn đói, mặt đất đầy máu lại càng thúc đẩy cơn đói hơn. Lúc này, tâm trí tôi chỉ có một suy nghĩ phải lập tức rời...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.