Thế nhưng lại bày rất nhiều ghế, tôi nghĩ có thể chứa tới 20 người một lúc. Bà lão cười nói: “Quán của tôi mở ra không phải để phục vụ cho người, các cháu ăn xong thì đi nhanh đi.” Tôi và Hạ Đông Hải sững sờ, vốn dĩ ăn xong còn muốn ở lại quán của bà nghỉ ngơi, nhưng bà lão lại nói lát nữa lẽ có rất nhiều khách đến, bảo chúng tôi rời đi. Người ta đã mở miệng đuổi đi rồi, chúng tôi cũng không thể mặt dày mà ngồi lại được. Bước ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.