“Tôi gặp ác mộng.” Tôi lau mồ hôi trên trán, cười khan nói. Hạ Đông Hải ngáp một cái, xoay người tiếp tục ngủ. Nhưng tôi không ngủ được nữa, nằm nghiêng thấy lưng đau quá nên đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, đứng trước gương soi lại lưng của mình, quả nhiên có một vết xước. Vừa rồi không phải là mơ sao? "Thanh Thanh? Thanh Thanh? Em có ở đây không? Thanh Thanh, ra ngoài đi, ra đây gặp anh." Tôi hét lớn. Hạ Đông Hải nghe thấy tiếng động liền đứng dậy khỏi giường, đi vào phòng tắm, cau mày
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.