Tôn Tử thở dài một hơi, bảo tôi đừng để bụng rồi đi trải giường chiếu cho tôi. Còn tôi đứng trước giường của Ngô Dũng, trong đầu chợt hiện ra hình ảnh hôm nay Ngô Dũng vào ký túc xá, lúc cậu ta bước vào thì cảm xúc có vẻ không ổn định, tôi chào hỏi mà cậu ta cũng không để ý, chỉ cúi thấp đầu xuống. Bây giờ nghĩ lại, lúc đó chắc chắn đã xảy ra chuyện gì rồi. Tôi hơi hối hận, nếu khi đó tôi mở miệng hỏi han, có lẽ Ngô Dũng sẽ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.