Dù gì đó cũng là một con dao thái rau nên miệng vết thương không quá sâu, nhưng vẫn cần lập tức sơ cứu cầm máu. “Cảnh sát Kim, chúng ta nên đưa Tôn Tử tới trạm xá trong thôn kiểm tra.” Tôi dìu Tôn Tử nói với Kim Tiểu Hổ. Kim Tiểu Hổ cười lạnh một tiếng, không nhẫn nại chỉ vào vết thương trên tay Tôn Tử: “Vết thương bé như vậy khỏi cần kiểm tra, không chết người được đâu.” Nói xong anh ta quay người xuống lầu, tôi bất lực thở dài. Đi tới hành lang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.