Chúng tôi đợi ở ngoài dải ngăn cách khoảng nửa tiếng đồng hồ, họ mới điều tra xong và chuẩn bị rời đi. "Minh Dương?" Triệu Húc nhìn thấy tôi thì ngẩn người ra, sau đó mới nhớ ra đây là ký túc xá của tôi, anh ta đi về phía tôi, nhắc tôi ban đêm phải nhớ khoá cửa lại, chú ý an toàn. "Hả?" Tôi nhìn Triệu Húc một cách khó hiểu, không đợi tôi hỏi rõ tình hình thì họ đã lái xe cảnh sát rời khỏi đây. Người chú trong phòng bảo vệ đang bưng một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.