“Vậy giờ phải làm sao? Xử lý sao đây?” Tôi không có cách nào đối phó với những thứ ma quỷ này. Hạ Đông Hải theo thói quen đưa tay sờ vào cái túi nhỏ của mình kết quả phát hiện lúc đi vội quá quên mất không mang theo rồi. Giờ phải làm sao? Hai người tôi nhìn nhau sau đó điên cuồng chạy về hướng nhà trọ một lòng muốn thoát khỏi cái thứ ma quỷ này. Chạy được mười mấy phút tôi và Hạ Đông Hải đã thở phì phò, áo mưa trên người đã rơi mất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.