Tôn Tử khịt mũi hỏi tôi: "Rốt cuộc là sao nhỉ, sao lại thối thế?" "Chắc tôi biết?" Tôi bật đèn pin cầm tay lên, cẩn thận chiếu vào bên trong, đột nhiên có một bóng đen lao như điên về phía tôi và Tôn Tử, tôi sợ đến mức chân mềm nhũn, ngồi bệt xuống mặt đất. Bóng đen đó ngồi xổm ở một chỗ cách tôi chưa đến một thước, may là cô ta bị khoá ở bên trong, giữa chúng tôi còn có song sắt. Tôi ngẩng đầu lên soi vào "thứ" bẩn thỉu đó, lúc trước...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.