Dường như có ai đó đang thổi hơi vào tai tôi, cổ tôi cứng đờ vì sợ hãi, không dám cử động chút nào. "He he he." Là tiếng cười? Không phải tiếng cười của quỷ diện ban, tiếng này rõ ràng là của một người phụ nữ. Cổ tôi phát lạnh, một bàn tay đã đặt lên cổ tôi, khiến cả người tôi nổi da gà. Hạ Đông Hải đúng là làm màu, dám nói là không ngửi thấy quỷ khí? Thế thứ đằng sau lưng tôi bây giờ là cái gì? Hai chân tôi run lẩy bẩy, chậm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.