Tôi từ dưới xông ra, Vương Thành thấy tôi vừa định mở miệng hỏi tình hình thì tôi đã chĩa súng về phía dì Liên ngồi cạnh đó. Huệ Bình kinh sợ nhìn tôi: “Thiếu gia, cậu, cậu định làm gì thế?” “Pằng” Tôi bóp cò, trong phút chốc cảm thấy đầu óc như vừa bừng tỉnh sau cơn mê. Vương Thành mặt mũi biến sắc cả kinh lao đến ấn súng trên tay tôi xuống, anh ta mặt mũi cứng đơ căng thẳng hét lên: “Minh Dương, anh làm cái gì thế? Tôi đưa súng cho anh là để...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.