Mấy người chúng tôi cùng cảnh sát rời khỏi biệt thự, mặc dù vẫn không yên tâm nhưng cũng không phát hiện có gì khả nghi, đành phải rời đi. Lúc chúng tôi về đến trường thì trời đã nhập nhoạng tối, bởi vì lo cho Bạch Văn Văn mà tôi và Lý Tân Khải trông đều bơ phờ ủ rũ cả. Hạ Đông Hải ngược lại rất bình tĩnh, cậu ấy và Bạch Văn Văn mới chỉ gặp nhau có mấy lần nên không thân lắm. Bởi vậy nên cậu ấy đóng vai trò là người an ủi chúng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.