Tôi nhìn đôi giày vải, trên đó tuy không thêu hoa, nhưng mặt giày sáng bóng giống như dùng gấm thêu lên vậy. “Thiếu gia, có vừa không?” Huệ Bình mỉm cười nhìn tôi Tôi gật gật đầu. Huệ Bình càng ôn nhu nói với tôi: “Thiếu gia, thực ra tôi cảm thấy con người cậu rất tốt. Quan trọng nhất là Ôn chủ tử thích cậu, đó cũng là phúc phần của cậu.” Ôn chủ tử? Ôn chủ tử trong lời nói của Huệ Bình có lẽ là Ôn Bội Như. Tôi nhìn Huệ Bình, cô ta đang đốt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.