“Bạch Văn Văn?” Tôi vừa nhìn đã nhận ra cô ấy. Bạch Văn Văn đứng dưới bóng cây, ánh mặt trời nhè nhẹ chiếu lên mặt cô ấy. Nhìn thấy tôi, Bạch Văn Văn ngẩng đầu lên, đôi mắt trong veo ánh lên vẻ lanh lợi. Hạ Đông Hải hehe cười, thấp giọng nói với tôi: “Dựa theo trực giác của tôi thì cô gái xinh đẹp này có ý với cậu rồi.” Tôi khẽ kéo góc áo Hạ Đông Hải. Cậu ấy cứ cười như vậy, người nào không biết chắc sẽ hiểu lầm giữa tôi và Bạch Văn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.