"Cậu nghĩ đến việc gì?" Tôi trầm mặc một lúc rồi hỏi Hạ Đông Hải. Hạ Đông Hải không lên tiếng nhưng ánh mắt lại nhìn ra ngoài cửa sổ, mày cũng nhíu chặt lại với nhau. Cậu ta không nói, tôi cũng không hỏi tới cùng, dù sao trên xe còn tài xế, nói ma quỷ gì đó thì không biết chừng người ta sẽ coi chúng tôi là đồ thần kinh rồi đuổi xuống xe. Chúng tôi về trường thì đã hơn hai giờ sáng rồi, ngay cả bảo vệ vốn đang trực ban trong phòng bảo vệ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.