Tôi chỉ có thể cười gượng, nói vì tìm đồ vật nên đã bỏ lỡ nhiều thời gian. Hạ Đông Hải nhìn kỹ một lượt khắp văn phòng, nói với tôi vừa nhìn là đã biết không tìm được gì rồi. Tôi chỉ chỉ ở lầu trên nghĩ tranh có lẽ là ở trên đó. Tâm trí Hạ Đông Hải không đặt ở bức tranh, thứ cậu ấy muốn làm rõ là xem cái phòng khám tâm lý này có gì kỳ lạ không. “Đúng rồi, cái căn phòng đó.” Hạ Đông Hải chỉ tay vào căn phòng ở phía...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.