Hạ Đông Hải vỗ vai an ủi Trần Nam: “Trần Nam, cậu đừng sợ, có lẽ chỉ là một giấc mơ.” Câu an ủi của Hạ Đông Hải không làm Trần Nam bình tĩnh ngược lại còn khiến cậu ta trở nên càng bồn chồn lo lắng. Cậu ta dùng lực hất tay Hạ Đông Hải, đột ngột đứng dậy nhìn chằm chằm vào hai người chúng tôi. “Các cậu không tin thì thôi.” Trần Nam tức giận đẩy tôi và Hạ Đông Hải ra, xông ra khỏi lớp học. Chuông vào học đã reo lên cậu ta không thèm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.