Vương Thành còn chưa nhìn rõ tình hình trước mắt, nghĩ lấy cái danh cảnh sát dọa bọn họ. Lão đầu nhìn bọn tôi, cười cười: “Các người cứ kêu lên đi, ngày mai tìm một gia đình tốt bán bọn họ đi, đến lúc đó tôi cũng kiếm lại được khoản tiền mua quan tài.” Bán? Không lẽ ý định bán cho người khác tổ chức minh hôn sao? Cả người tôi liền nổi da gà. Hạ Đông Hải nghiến chặt răng: “Các người không thể bán tôi, tôi bị bệnh truyền nhiễm.” “Bệnh truyền nhiễm?” Lão đầu cau mày nhìn Hạ Đông
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.