Tôi mở to mắt ngạc nhiên nhìn Phỉ Phỉ, nhưng Phỉ Phỉ không nhìn tôi mà lại nhìn bóng lưng của Đại Ngốc với đôi mắt như nước. Đại Ngốc quay lại, trên mặt nở nụ cười tà ác. Phỉ Phỉ cắn đôi môi đỏ mọng, thấp giọng hỏi: “Nếu như tôi đồng ý, anh sẽ thả tôi ra chứ?” Nghe thấy câu này, não tôi lập tức như muốn nổ tung. Phỉ Phỉ nói vậy là có ý gì chứ, lẽ nào cô ấy bằng lòng theo Đại Ngốc chỉ để giữ lại mạng sống sao? Đầu óc tôi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.