“Tiện nhân, là cô khiến tôi trở nên như vậy, là cô ép tôi. Cái cơ thể bẩn thỉu của cô, tôi vừa nhìn đã thấy buồn nôn rồi.” Tay Vương Thành càng lúc càng bóp chặt hơn. Lương Uyển Doanh vùng vẫy trong đau đớn, hai má đỏ bừng. Vốn dĩ chuyện nhà người ta tôi cũng không quan tâm làm gì, nhưng nếu cứ để như vậy sẽ mất mạng người mất, tôi liền lập tức đến kéo Vương Thành ra. Vương Thành quay người đấm luôn vào ngực tôi một cái. Tôi hung hăng nắm lấy cổ tay anh ta,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.