Tôi ngẩng đầu lên dùng lực giáng cho cậu ta một đấm vào bụng: “Tên tiểu tử nhà cậu, nếu tôi xảy ra chuyện có biến thành quỷ cũng sẽ lôi cậu theo, tránh để cậu ở lại nhân gian hại người.” “Hả? Nhẫn tâm quá.” Hạ Đông Hải vừa nói mắt vừa liếc về cái đồng hồ trên bàn. Bây giờ mới hơn một giờ trưa, cũng không còn sớm nữa. Hạ Đông Hải nói qua đó còn phải bày trận pháp, phòng trường hợp tới lúc đó Lâm Quốc Hào oán khí quá nặng sẽ hại hai người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.